Cao Lãng ngồi ở phòng làm việc. Đầu óc anh không thể tập trung được. Anh nhớ đến dáng vẻ của Kim Ngọc khi anh buông ra những lời khó nghe đó. Cao Lãng cũng không vui vẻ gì, không lẽ anh nói gì sai sao? Hay cô đang giả vờ trước mặt anh. Đầu óc Cao Lãng như muốn nổ tung. Anh không biết nên nghe theo lý trí hay cảm xúc của bản thân.
Anh nhận ra từ khi nào mà Kim Ngọc vui anh cũng cảm thấy vui theo, cô không vui thì anh cũng không thể khá hơn được. Cao Lãng lại đốt một điếu thuốc, anh đối với cô thật ra là gì chứ.
Còn 1 tuần nữa là đến Tết. Mọi người chia tay Kim Ngọc để trở về quê. Họ lo lắng không biết mọi chuyện có ổn không. Nhưng Kim Ngọc luôn tỏ ra vui vẻ và cô có thể làm mọi thứ. Giờ đây trong căn nhà rộng lớn này chỉ còn ba người 2 mẹ con cô và người đàn ông đó.
Kim Ngọc đang ngồi trên giường với Giai Kỳ. Không biết tại sao con bé lại khóc to như vậy, cô cố gắng làm mọi thứ cũng không nín. Kim Ngọc đưa tay lên sờ trán con bé. Nó nóng quá. Chắc bị sốt rồi, Giai Kỳ hô hấp cũng trở nên khó khăn. Kim Ngọc lo lắng, trong nhà không còn ai cả. Cô phải làm sao đây.
Bây giờ anh chưa về. Cô đành phải một mình mang Giai Kỳ đến bệnh viện. Nhưng trong người cô không có tiền. Số điện thoại anh cô cũng không biết. Kim Ngọc bối rối, không thể đợi anh được nên cô ghi một tờ giấy để lại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-oi-ba-dau/156445/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.