Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Tiểu Ngải, Đường Kiến Tâm hơi lolắng. Lúc cuối cô nghe thấy tiếng kêu của Tiểu Ngải, chắc rằng bên TiểuNgải đã xảy ra chuyện. Cô nhanh chóng thu dọn mọi thứ rồi quay đầu, trầm tư nhìn Elvin đang nằm trên giường. Khoảng hai giây sau, cô đứng lên,dùng ga giường cuộn chặt người Elvin lại rồi vác lên vai, mở cửa đi rangoài.
Đường Kiến Tâm hoàn toàn không để tâm đến những ánh mắt khác thường củanhững người trong khách sạn đang nhìn mình, cô bắt một chiếc taxi rồinhét Elvin vào bên trong: “Đến cục cảnh sát gần nhất!”
Người tài xế taxi nuốt cục tức vào trong bụng, khởi động xe. Sau khi rẽqua mấy ngã rẽ, chiếc xe dừng lại, người tài xế lên tiếng: “Đến nơirồi!”
- Ông dẫn cậu ta vào đi!
Người tài xế kinh ngạc, ông có nghe nhầm không vậy? Bảo ông khiêng mộtngười còn sống vào cục cảnh sát? Ông ta đâu phải người ngốc, tự dưngkhiêng một thằng bé vào, cảnh sát còn tưởng ông ta là kẻ buôn bán trẻem, có khi nào còng tay ông ta vào không? Huống chi, kể cả cảnh sát thấy ông ta là người tốt thì sẽ giữ lại để hỏi thăm, ghi chép, ông ta biếttrả lời thế nào? Người tài xế rất muốn quay đầu lại, gào lên với ĐườngKiến Tâm rằng hai người chẳng quen biết nhau, sao cô lại điềm nhiên ralệnh cho ông ta như vậy chứ? Nhưng ông ta chỉ có thể nén giận rồi lêntiếng...
- Chuyện đó... cô gái à... tôi thấy tốt nhất là... cô nên tự đi đi...
Đường Kiến Tâm không nói không rằng, trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-manh-me-dau-voi-cha/2167527/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.