- Chú nói gì cơ? – Câu này là Phó Hạnh Lương hỏi. Anh ta hoàn toàn giậtmình, Tề gia bị diệt trừ rồi ư? Bọn họ vừa mới đặt chân đến Washington,sao Tề gia đã bị diệt trừ rồi?
Có thể nào không giật mình được chứ?
Lôi Khiếu Thiên cũng bất ngờ: “Sao lại thế?”
Hướng Diệp Lân không khách khí, cầm tách trà trên bàn lên tu một ngụmrồi nói: “Không biết, tin tức vừa được báo đến, biệt thự của Tề gia bịthiêu trụi, lửa bừng bừng lên tận trời cao, nghe nói bên trong không một ai sống sót!”
- Không ai sống sót? – Huống Ngân Dịch kinh ngạc – Kẻ ra tay rốt cuộc thù hận đến bực nào mà làm như thế? Là trả thù ư?
Phó Hạnh Lương cũng không vội ra ngoài ngay mà đi đến bên Hướng DiệpLân, anh ta lắc đầu, trả lời câu hỏi của Huống Ngân Dịch: “Tôi thấykhông phải như thế!”
Nếu là trả thù trong giới hắc bang thì Tề gia không thể bị tiêu diệtsạch sẽ như vậy được. Quan trọng hơn là sự việc này hoàn toàn im hơilặng tiếng, bọn họ cũng không nhận được tin tức gì. “Vài năm nay, thếlực của Tề gia không phải là nhỏ, nếu muốn lập tức giết chết Tề Phongthì cũng không phải chuyện dễ dàng gì, huống chi còn có hành động lớnnhư thế! Ôi, các chú nói thử xem, rốt cuộc Tề Phong đã đắc tội với ai?”
Huống Ngân Dịch ngồi bên tay phải Hướng Diệp Lân rồi nói: “Chuyện nàycũng khó nói, chúng ta cũng là người ngoài cuộc, đừng nhìn thấy hiện tại sóng yên biển lặng, ai biết lúc nào thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-manh-me-dau-voi-cha/2167526/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.