Kỷ Lương sửng sốt một chút, lập tức hiểu sự kìm nén trong giọng nói của anh là sao.
Nửa thân dưới của hai người đang dính cùng một chỗ. Cô cũng không phải cô nàng ngây thơ trong tiểu thuyết hay phim truyền hình mà không biết cái khối cứng rắn tự dưng đang xuất hiện kia là cái gì, sau đó còn khờ dại mà dùng những câu nói ngây ngô trêu trọc dục vọng của đàn ông, hoặc là tiếp tục không thèm để ý giãy giụa điên cuồng, đổ thêm dầu vào lửa. Kết quả, là tự mình chịu thiệt thôi.
Cho nên, cô lập tức ngoan ngoãn ngừng giãy giụa: “Khụ… anh… bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút…” Cô còn tưởng anh thuộc dạng Liễu Hạ Huệ, mỹ nhân ngồi trong lòng vẫn không loạn cơ. Sao lại dễ xúc động thế này. Kỷ Lương thầm ngượng ngùng nghĩ.
Hạ Vũ sao lại không muốn bình tĩnh chứ. Anh liên tục hít sâu nhiều lần vẫn không thể áp chế lửa dục vọng vừa bị cô khơi gợi lên.
“Mẹ kiếp!”
Anh chửi một câu, rồi đưa tay nắm lấy cằm Kỷ Lương, không nói thêm câu nào nữa, cúi người xuống, chặn môi cô lại.
Kỷ Lương thầm nghĩ, đúng vậy, trước giờ Hạ Vũ vẫn luôn là người thuộc phái hành động. Ai đốt lửa thì phải chịu trách nhiệm dập tắt.
Cô căn bản không thể ngờ anh đột nhiên ra chiêu này. Thế tiến công của anh mạnh mẽ như vũ bão, làm cho cô không kịp phòng bị gì. Hai tay cô bị anh nắm chặt, hơi ấm từ lòng bàn tay anh tỏa ra, quá nóng bỏng!!!
Kỷ Lương cảm nhận được rõ ràng những tia sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-luu-manh-con-thien-tai/1234877/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.