Hai gia đình hẹn nhau ở một nhà hàng, gần đến giờ thì bé Min đột nhiên trở chứng, con bé nhất quyết không chịu đi cùng, còn luôn miệng kêu Nhật Hạ là người xấu. Bà Nguyệt vội kéo con bé về phòng, phải dạy dỗ lại nếu không lát nữa sui gia tương lai đánh giá không hay.
"Con sao vậy hả, chẳng phải hôm trước cùng cô Hạ chơi rất vui sao?"
"Nhưng cô ấy cướp mất bố, không cho bố gặp mẹ, con ghét cô Hạ."
"Ai nói những lời này với con, có phải mẹ Trang không? Cô ta mới gặp con một ngày đã tẩy não con luôn rồi. Bố con khó khăn lắm mới chịu mở lòng, Min không thương bố chứ gì?"
Con bé rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào.
"Con thương bố và mẹ."
Bà Nguyệt muốn tăng huyết áp, nếu Thiên Trang đứng ở đây sẽ biết tay bà, cô ta đúng là nham hiểm. Phá đám chuyện tốt của con trai bà.
"Con còn như vậy thì bà không thuơng Min nữa đâu, ai là người chăm lo cho con hằng ngày, chẳng phải bà sao. Mẹ con mới gặp một ngày con đã cãi lời bà, làm bà đau lòng, con như vậy là không ngoan."
Bà Nguyệt dùng lời lẽ hơi mạnh để răn đe, con bé càng khóc to hơn. Chịu không nổi tính bướng bỉnh của bé Min bà đành kêu Việt Hoàng vào.
"Trẻ con nên giáo dục từ nhỏ, không biết mẹ nó đã nói gì để con bé nhiễm theo tính xấu của cô ta. Con khuyên nó đi."
Việt Hoàng dỗ một lát con bé ngừng khóc, trễ hơn mười phút rồi, anh vẫn bình tĩnh giải thích cho con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/151369/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.