Chương trước
Chương sau
Sáng sớm Việt Hoàng đã tới nhà đón Nhật Hạ đi làm, hai người ăn sáng xong mỗi người mỗi việc. Thiên Trang sau nhiều năm mới gọi cho chồng cũ, cô ta đã gần ba mươi nhưng vóc dáng rất chuẩn, khuôn mặt ngây thơ thay bằng sự quyến rũ kiêu sa. Cô ta tự tin với nhan sắc này sẽ khiến Việt Hoàng say mê. Việt Hoàng chần chừ không nghe máy, chút tình nghĩa còn lại nên anh mới nhận cuộc gọi.
"Anh gửi địa chỉ trường học của bé Min cho em đi, hôm nay em muốn gặp con."
Anh ngạc nhiên, Thiên Trang bỗng dưng chủ động đề nghị làm anh hơi lo. Tuy nhiên vẫn không cản cô ta gặp con. Thiên Trang được một mà muốn cả hai.
"Hay là ba người chúng ta đến khu vui chơi đi, chắc con sẽ vui lắm."
"Tôi đang làm việc."
Bị Việt Hoàng từ chối cô ta bực bội, uổng công hôm nay trang điểm kỹ như vậy. Việt Hoàng gọi cho cô giáo của bé Min, nói rằng lát nữa mẹ con bé đến. Min đang ngồi chơi một góc, nghe tiếng mẹ quay ngoắt 180 độ. Niềm vui không giấu được, ánh mắt trong trẻo khao khát nhìn ra cửa.
Thiên Trang gần một năm chưa gặp con, cô ta quá tệ, người làm mẹ chỉ biết nghĩ cho mình. Đã có lần cô ta cho rằng sự tồn tại của bé Min là gánh nặng. Lúc ấy ra tòa, cô ta sợ nhất là mình sẽ được quyền nuôi con.
"Min ơi!"
"Mẹ."
Con bé nghe gọi liền chạy tới ôm chân Thiên Trang, nhìn con xinh xắn đáng yêu làm cô ta chột dạ. Con bé đôi mắt ngấn nước, Thiên Trang ngồi xổm xuống ôm Min vào lòng.
"Hôm nay mẹ đưa con đi chơi nhé, chịu không?"
"Dạ, con rất nhớ mẹ."
"Mẹ cũng nhớ con lắm nhưng có vài lý do không thể gặp con. Từ bây giờ mẹ sẽ thường xuyên đưa con đi chơi để bù đắp cho sự thờ ơ lúc trước."
Thiên Trang trước mặt con gái nói dối không chớp mắt. Mục đích của cô ta là quay lại với Việt Hoàng mà bé Min chính là cầu nối tốt nhất giữa hai người. Cô ta sẵn sàng lợi dụng con gái của mình. Thiên Trang chiều theo sở thích của con gái đi tới khu vui chơi trẻ em, Min là cô bé rụt rè, chỉ đứng nhìn các bạn khác chơi.
"Con chơi cùng các bạn đi."
Thiên Trang đẩy tay con gái ra, cô ta khó chịu khi con bé cứ quấn lấy mình. Ban đầu còn nhát nhưng nửa tiếng sau Min dần hòa hợp với các bạn, con bé cười khúc khích. Thiên Trang chụp ảnh gửi qua cho Việt Hoàng, như khoe công lao của cô ta. Quá giờ cơm trưa Thiên Trang đưa con đến tiệm gà rán gần đó. Min không thích ăn dầu mỡ nhưng con bé vẫn tỏ ra ăn rất ngon.
"Sau này gia đình chúng ta sẽ sống hạnh phúc như thế này con thích không?"
"Thích ạ, nhưng bà nội nói bố sắp cưới vợ!"
Cưới vợ? Thiên Trang phản ứng một cách thái quá, khuôn mặt dữ tợn vì tức giận.
"Con tuyệt đối không thể để bố cưới vợ mới nghe không! Mẹ kế sẽ nói xấu mẹ, không cho mẹ gặp con nữa, còn bố sẽ có em bé, không ai trong nhà thương con cả."
Tâm hồn đứa bé bị vấy bẩn bằng những lời độc địa của Thiên Trang. Cô ta cố gieo vào đầu con gái ý niệm căm ghét vợ sắp cưới của Việt Hoàng. Nếu như anh kết hôn thì cô ta xem như mất hết hy vọng. Bé Min đang có cảm tình với Nhật Hạ, con bé phân vân.
"Cô Hạ rất tốt với con, mua quần áo đẹp cho con nữa."
"Những thứ rách rưới này mà quần áo đẹp gì, con muốn bao nhiêu mẹ sẽ mua hết cho con. Nghe lời mẹ dặn nhé, nếu bố kết hôn con khóc lóc phản đối nghe chưa, khóc đến khi nào bố đồng ý với con thì thôi."
"Dạ."
"Con gái mẹ ngoan lắm, ăn nhiều vào."
Min nhìn đùi gà mẹ mới bỏ vào đĩa mà dạ dày cuộn trào.
"Mau ăn nhanh đi rồi mẹ chở về nhà. Hôm khác mẹ đến."
Bà Nguyệt nghe nói Thiên Trang đưa cháu gái ra ngoài chơi thì không vui chút nào, đã hơn một giờ rưỡi, đây thường là lúc con bé ngủ trưa, bà đang lo mẹ nó có biết cách dỗ con ngủ không. Thiên Trang dừng ngoài cổng để con gái tự vào, cô ta phóng xe đi chẳng ngoái đầu lại.
"Bà nội!"
"A cháu về rồi à? Đi chơi vui không, ăn cơm trưa chưa đấy."
Bà Nguyệt thấy sắc mặt cháu gái không được tốt, ngay lập tức con bé nôn dữ dội.
"Con sao vậy Min?"
Việt Hoàng tức tốc về nhà, con gái nằm im trên giường tuy hơi thở đã bình ổn trở lại nhưng vẫn còn xanh xao. Bà Nguyệt trách con trai.
"Con cho cô ta gặp bé Min làm gì, để con bé ăn toàn thức ăn dầu mỡ ói đến xanh mật, làm mẹ kiểu gì không biết."
Anh cứ tưởng để con bé đi chơi một hôm cho vơi bớt nỗi nhớ nhung mẹ. Thấy con thế này anh đau lòng lắm. Lúc nãy Thiên Trang còn gửi hình hai người chơi vui vẻ, trách cô ta không quan tâm hay là vô tâm đây, anh chẳng hiểu nổi.
Nhật Hạ sau hai ngày ra sức thuyết phục thì mẹ cô cũng gật đầu đồng ý. Hai bên gia đình đã sắp xếp ngày gặp mặt, mẹ anh còn bảo tháng sau là ngày tốt, nếu được thì muốn rước ngay con dâu về nhà. Nhật Hạ mỗi tối đều giành nấu ăn, mẹ cô cố gắng đào tạo con gái nâng cao tay nghề. Hai vợ chồng già được con gái ưu ái cho thưởng thức những thành quả đầu tiên, tuy dở nhưng vẫn gật gù khen ngon, giúp Nhật Hạ có thêm động lực trở thành người phụ nữ đảm đang.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.