Sáng sớm Việt Hoàng đã tới nhà đón Nhật Hạ đi làm, hai người ăn sáng xong mỗi người mỗi việc. Thiên Trang sau nhiều năm mới gọi cho chồng cũ, cô ta đã gần ba mươi nhưng vóc dáng rất chuẩn, khuôn mặt ngây thơ thay bằng sự quyến rũ kiêu sa. Cô ta tự tin với nhan sắc này sẽ khiến Việt Hoàng say mê. Việt Hoàng chần chừ không nghe máy, chút tình nghĩa còn lại nên anh mới nhận cuộc gọi.
"Anh gửi địa chỉ trường học của bé Min cho em đi, hôm nay em muốn gặp con."
Anh ngạc nhiên, Thiên Trang bỗng dưng chủ động đề nghị làm anh hơi lo. Tuy nhiên vẫn không cản cô ta gặp con. Thiên Trang được một mà muốn cả hai.
"Hay là ba người chúng ta đến khu vui chơi đi, chắc con sẽ vui lắm."
"Tôi đang làm việc."
Bị Việt Hoàng từ chối cô ta bực bội, uổng công hôm nay trang điểm kỹ như vậy. Việt Hoàng gọi cho cô giáo của bé Min, nói rằng lát nữa mẹ con bé đến. Min đang ngồi chơi một góc, nghe tiếng mẹ quay ngoắt 180 độ. Niềm vui không giấu được, ánh mắt trong trẻo khao khát nhìn ra cửa.
Thiên Trang gần một năm chưa gặp con, cô ta quá tệ, người làm mẹ chỉ biết nghĩ cho mình. Đã có lần cô ta cho rằng sự tồn tại của bé Min là gánh nặng. Lúc ấy ra tòa, cô ta sợ nhất là mình sẽ được quyền nuôi con.
"Min ơi!"
"Mẹ."
Con bé nghe gọi liền chạy tới ôm chân Thiên Trang, nhìn con xinh xắn đáng yêu làm cô ta chột dạ. Con bé đôi mắt ngấn nước, Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/151368/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.