Bà Nguyệt không còn gì vui hơn nấu ăn xong tranh thủ thay quần áo chải tóc cho bé Min.
"Lát nữa bố dẫn bạn về, con phải ngoan nhé, cô ấy có thể sau này là mẹ con đấy."
"Dạ."
Con bé nghe lời ngồi trên ghế xem hoạt hình, nhưng nghe tiếng xe liền dõi mắt ra ngoài cổng. Nhật Hạ bình thường nói nhiều lắm, ấy thế mà đứng trước mẹ anh cảm giác áp lực đè nén. Bà Nguyệt khuôn mặt sắc sảo, đôi chân mày như kiếm kia làm bà hơi dữ. Nhật Hạ dịu dàng nhẹ giọng.
"Con chào bác gái."
Bà Nguyệt ưng Nhật Hạ ngay, kiểu con gái vừa xinh lại lễ phép rất được lòng phụ huynh.
"Ôi chào cháu, quý hóa quá, cháu vào nhà đi."
Nhật Hạ theo chân bà Nguyệt thấy bé Min ở phòng khách cô liền đi tới chỗ con bé.
"Con xem hoạt hình hả, cô cũng có một con búp bê hệt như trên ti vi đó."
"Con cũng có."
Con bé cuối cùng cũng đáp lại lời cô rồi, Nhật Hạ mê khuôn mặt dễ thương phúng phính này lắm, cô đưa tay chạm má bé Min. Con bé không né tránh, đứa bé ngoan như vậy muốn cưng là phải rồi. Việt Hoàng cùng mẹ nhìn hai người hòa hợp mà vui vẻ. Nhật Hạ chưa gặp bố anh, nghe nói hôm nay ông ấy về trễ nên cả nhà ăn cơm trước. Bé Min rất tự giác, con bé ngồi ngăn ngắn xúc từng thìa cơm trong chén tự ăn. Nhật Hạ không còn sợ bà Nguyệt nữa, lúc đầu thường là vậy, hai người nói chuyện rôm rả như bắt được sóng của nhau. Chủ đề nào cũng nói được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-khong-de-lam/151367/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.