Chỉ mới nhìn thoáng qua biểu hiện của Vạn Hoàng, khoé môi Kim Mạn Linh nở nụ cười nhẹ. Bước đến bên cạnh, dùng tay bắt mạch cho anh ta. Trông cô giờ thật giống với những vị bác sĩ thời xưa.
Bạch Tử Hoa ngẩn ngơ ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp đến tuyệt mĩ của Kim Mạn Linh quên cả những việc mình phải làm. Làn da trắng tựa như tuyết, đôi môi điểm chút son màu đỏ đất càng làm tăng vẻ đẹp trên khuôn mặt ấy. Đôi mắt to tròn cùng hàng lông mi cong vút khẽ chớp nhẹ. Đến bản thân Bạch Tử Hoa là con gái còn phải mê mẩn với sắc đẹp này huống hồ những người con trai khác. Vậy mà còn có người chê bai sắc đẹp này sao?
Trần Nhuận Phong nhìn gương mặt thất thần của cô liền nhíu mày khó hiểu:
- Chị, còn không mau hành động đi.
Nghe thấy tiếng nói của Trần Nhuận Phong ngay sát bên tai mình, Bạch Tử Hoa như mới lấy lại được hồn. Nở nụ cười ngượng, chân từ từ từng bước lui dần ra phía sau lưng toan để Trần Nhuận Phong và Vạn Hoàng đánh lạc hướng của Kim Mạn Linh còn mình thì lẻn vào căn phòng bí mật kia.
Nhưng ai ngờ đâu, chân phải vừa lùi lại được một bước, Kim Mạn Linh đã cười phá lên:
- Hahaha....Bạch tiểu thư, cô định đi đâu vậy? Mọi người cũng thật là, tôi đã tận tâm cứu giúp mọi người như vậy thế mà mọi người lại tính gài bẫy tôi sao?
Đôi chân Bạch Tử Hoa ngay tức khắc dừng lại tại chỗ. Cả ba người Bạch Tử Hoa, Trần Nhuận Phong, Vạn Hoàng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931251/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.