- Ý ông là sao?
Bạch Tử Hoa nhíu mày khó hiểu nhìn lão Tần. Chỉ thấy ông ta cười lớn đáp:
- Hahaha. Cô em à. Em ngây thơ thật đấy. Đường Gia Thiên có thế lực mạnh đến nỗi bao nhiêu người phải cúi đầu, mà cô em đây lại là thứ quan trọng với hắn. Bắt được cô em là bắt được điểm yếu của hắn rồi.
Bạch Tử Hoa nhếch nhẹ khoé miệng, nhìn thẳng vào mắt lão Tần:
- Ông có dám chắc rằng tôi là điểm yếu của Đường Gia Thiên không?
Thái độ của cô khiến cho lão Tần phải cau mày, khó chịu:
- Kể cả bắt cô không có tác dụng gì với Đường Gia Thiên nhưng với cô ta thì có.
Vừa nói, lão Tần vừa chỉ tay về phía Linh Mộng Nhiên. Cô ta khi thấy lão Tần ra hiệu liền bước đến, vuốt nhẹ gò má Bạch Tử Hoa:
- Haizzzz. Bạch Tử Hoa à, dăm ba bảy lần tôi bày mưu tính kế giết cô nhưng lại không thành. Coi bộ số cô may mắn thật đấy. Nhưng chắc hôm nay cô không may mắn đến vậy đâu.
Bạch Tử Hoa nhíu mày. Dăm ba bảy lần muốn giết cô là ý gì chứ?
- Ý cô là gì?
Linh Mộng Nhiên nhìn cô đến bây giờ vẫn còn ngây thơ hỏi cái câu này khiến cô ta không khỏi bật cười.
- Hahaha. Bạch Tử Hoa cô ngu ngốc thật đấy. Chả lẽ đến giờ cô vẫn không biết sao? Đã vậy tôi sẽ khể cho cô nghe, chứ để cô đến chết vẫn trách nhầm người khác thì tôi thấy tội lỗi lắm. Đầu tiên, cô biết vì sao Bạch Vạn lại vô duyên vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931240/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.