Lão Tần vẫn đưa dao kề lên cổ Bạch Tử Hoa. Ông ta từ từ đưa cô đến gần váh núi, miệng cười nham nhở:
- Đường Gia Thiên, mày phải kí giấy chuyển nhượng cho tao. Nếu không ả đản bà này sẽ phải chết không tìm thấy xác.
- Tần Vượng Hải, tôi đã nói là sẽ làm. Ngược lại là ông, tiến đến chỗ này là có ý gì?
- Chỉ là tao muốn chắc chắn rằng mày sẽ thực hiện đúng những gì mày nói thôi.
Từ đằng xa, tiếng còi đặc trưng của cảnh sát quốc tế vang lên, lão Tần cố giữ lấy bình tĩnh hét lớn, con dao kề ở trên cổ Bạch Tử Hoa càng sát hơn. Từ cổ một ít máu đã rỉ ra ngoài. Phía chân vì chưa lành lặn lại hoạt động nhiều nên đã đau buốt đến tê tái. Khuôn mặt Bạch Tử Hoa tái nhợt. Đường Gia Thiên nhìn cô như vậy không khỏi đau lòng.
- Tần Vượng Hải, tất cả kết thúc rồi. Mau thả người ra. Nếu không tôi sẽ khiến ông chết không toàn thây.
- Chúng mày muốn cái gì chứ? Tao chả sao phải sợ mấy bọn chó săn cả. Chúng mày có bằng chứng để tống cổ tao vào tù sao.
Đã đến nước này rồi mà lão Tần vẫn còn cứng mồm cứng miệng đến vậy. Đường Gia Thiên nhếch mép cười nhạo.
- Ông nghĩ Đường Gia Thiên tôi làm ăn không cẩn trọng như vậy sao?
Lão Tần nhíu mày, ông ta có vẻ đang rất sợ hãi nhưng lại mạnh miệng quát:
- Hình như mày muốn con ả này chết đúng không?
Đường Gia Thiên vẫn giữ thái độ ung dung lạnh lùng:
- 1......2........3.......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-ke-anh-yeu-em/931241/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.