Tết Đoan Ngọ trong cung đều do phòng bếp ngự thiện chuẩn bị bánh ú, chúng ta những hoàng tử công chúa này, hoàng đế phi tần có mấy ai tự tay làm đâu.
Thẩm Túc từ nhỏ đã phải học đủ thứ, tự nhiên cũng sẽ không hạ mình làm những việc này.
Cho đến năm mười một tuổi, ta làm ầm ĩ đòi ăn bánh ú do Thẩm Túc làm, Thẩm Túc xoa đầu ta, mỉm cười đáp ứng, ngày hôm đó liền tìm người dạy hắn, sau đó làm cho ta ăn.
Từ đó về sau, cứ mỗi dịp Tết Đoan Ngọ, dù bận rộn đến đâu, Thẩm Túc cũng sẽ cố gắng dành thời gian, tự tay gói cho ta vài cái bánh ú.
Nhớ lại chuyện cũ, ta thở dài thườn thượt, chỉ biết năm nay không được ăn nữa rồi.
Dưỡng Tâm Điện.
Một nam nhân áo đen quỳ trên mặt đất cúi đầu bẩm báo: "Phía nam truyền đến tin tức, nói là ở Cẩm Châu nhìn thấy công chúa."
Trước án thư, vị đế vương trẻ tuổi mặc long bào màu vàng sáng hơi khom người, cây bút lông sói trong tay dần dần phác họa ra một bóng hình mảnh mai trên bức tranh.
Nét bút cuối cùng hạ xuống, nam nhân khẽ cong khóe môi, tia sáng u ám trong mắt càng thêm nồng đậm.
"Ừm, trẫm biết rồi."
"Thuộc hạ lập tức phái người đi đón công chúa..."
Thẩm Túc thản nhiên cắt ngang: "Không cần."
"Trẫm tự mình đi."
Sau khi ám vệ áo đen lui xuống, Thẩm Túc mở bức tranh ra.
Thiếu nữ trong tranh xinh đẹp động lòng người, mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-thai-tu-dien-ha/3737628/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.