Đồ lừa đảo lắm lời, hắn không nên tin lời nàng!
Chỉ là, hắn không biết, bên cạnh nàng từ khi nào lại có một cao thủ tuyệt đỉnh như vậy.
"Tìm! Dù phải đào ba thước đất cũng phải tìm cho ra công chúa!"
"Rõ!" Một hàng người áo đen lĩnh mệnh lui xuống.
Thẩm Túc đi đến bên bàn, bộ hỷ phục màu đỏ tươi vẫn yên lặng nằm đó, chờ chủ nhân hoàn thành nó.
Đầu ngón tay thon dài lướt qua lớp vải, đôi mắt phượng của nam nhân khẽ nheo lại, đáy mắt tràn ngập tia sáng u ám bệnh hoạn.
Chạy trốn? Tại sao nàng phải chạy trốn?
Hắn rõ ràng đã rất kiềm chế bản thân rồi.
Đối với nàng, hắn luôn dịu dàng, ân cần, kiên nhẫn, Thẩm Túc tự nhận mình đã che giấu rất tốt.
Nhưng vẫn không giữ được nàng.
Nếu đã như vậy, hắn cũng không cần phải đè nén bản thân nữa.
Nháy mắt nửa năm đã trôi qua.
Ta ngồi trong tiệm mì, nghe người bên cạnh kể chuyện xảy ra ở Thịnh Kinh nửa năm qua.
Nửa năm trước, tiên hoàng đột ngột băng hà, Thẩm Túc kế vị.
Phượng nhị tiểu thư Phượng gia, Phượng Khuynh Thành, trước mặt mọi người bày tỏ tình cảm với tân đế, hành động táo bạo chấn động cả Thịnh Kinh.
Còn có một số chuyện vụn vặt khác.
Ta không còn hứng thú với những chuyện sau đó, ăn xong mì, đặt tiền xuống rồi trở về căn nhà đã mua ở Cẩm Châu.
Lục Cẩn Yến đang bận rộn kiểm kê đồ cưới.
Đúng vậy, thành thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-thai-tu-dien-ha/3737627/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.