“Kính Huyễn, em phải đi đâu, bọn anh đi cùng.”Dương Lịch rất thành khẩn nhìn cô, tâm nguyện muốn đi cùng viết rõ trên mặt.
“Không cần, đây là chuyện riêng của tôi, không cần anh quan tâm”. Kính Huyễn tỏrõ thái độ không lấy gì làm hào hứng nói với Dương Lịch, bây giờ cô không cócách nào có thể vui vẻ đi đâu với anh.
“Có phải có chuyện gì xảy ra không, tại sao mọi người đều vội vàng như vậy?”Húc Nhật quen Kính Huyễn đã nhiều năm, mỗi động tác của cô anh đều hiểu rất rõ.
“Kính Huyễn, mọi người nhanh lên một chút, không thì lên xe nói tiếp, đừng códây dưa thế.” Ở trong xe không đợi được, Mật Nhu thò đầu ra cửa hét lên với KĩnhHuyễn, cũng muốn để Húc Nhật và Dương Lịch cùng nghe.
“Mật Nhu nói đúng đấy, chúng ta lên xe rồi em nói rõ xem có chuyện gì, biết đâubọn anh có thể giúp một tay.” Dương Lịch rất vui vẻ nói, không đợi Kính Huyễncự tuyệt liền đi trước.
“Mật Nhu, cái mồm quạ của cậu.” Kính Huyễn bực mình mắng Mật Nhu, nói gì khôngnói lại đi nói cái câu khó nghe này.
“Thôi đừng so đo nữa, nhanh lên đi đón hai con về.” Diêm Hỏa căn bản cũng khôngcòn hứng thú đấu khẩu với Dương Lịch nữa, chỉ muốn nhanh nhanh đưa các con antoàn trở về.
“Ừ”
“Này, các ngươi đã bắt được hai đứa nhóc chưa?” Y Na lẳng lơ móc điện thoạitrong túi hàng hiệu ra gọi tới số của “Tuyệt đối hoàn mỹ” với một giọng điệu vôcùng khinh bỉ.
“Đã tóm được bọn chúng, cô nhớ mang tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2954083/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.