Bà Trâm chỉ lo con Dung ngăn cản thằng Minh lấy thêm vợ, nên khi nghe Dung nói thế bà ưng lắm, bà không ngờ con nhỏ này coi thế mà lại biết nghĩ cho chồng, thế này thì thằng Minh còn ngại ngần chi nữa? Bà thôi khóc mà vội chạy ra kéo Dung vào phòng khách để “chị em” chúng nó gặp nhau. Cậu Minh nãy bực mình vì bà Trâm thì chớ, giờ lại nghe Dung nói thế, mặt cậu đen lại. Cậu cũng vào phòng khách theo hai người.
Cô Châu nghe có tiếng phụ nữ trẻ cô cũng đoán là vợ anh Minh, cô tò mò lắm. Không hiểu cô gái này hấp dẫn đến độ nào mà giữ chặt được trái tim anh giai trong mộng của cô như thế.
Còn với Dung, vợ mới của anh Minh có là ai thì cũng vậy mà thôi, đều sẽ là người sẻ chia chăn gối với chồng cô, có ai lại sẵn lòng yêu thương kẻ đó, nhưng Dung cũng thầm mong cô gái ấy không quá xinh đẹp để anh Minh không phải trăng phải gió mà say sưa bên vợ mới rồi quên mất cô vợ cũ kỹ là Dung.
Hai cô gái thoáng nhìn nhau rồi đều ngỡ ngàng trước nhan sắc của “đối thủ”.
Vợ anh Minh quả đúng là xinh đẹp, nhưng nhìn đi nhìn lại vẫn thấy nét quê quê, chả mặn mà sắc sảo đài các được như Châu. Cô Châu thầm đánh giá một hồi rồi đắc ý lắm.
Dung nhìn cô gái xinh đẹp mặt hoa da phấn duyên dáng trong bộ áo tứ thân thêu kim tuyến ánh vàng rực rỡ mà bỗng thấy tủi thân. Cô ta đẹp quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chang-chang-sai-mot-chuyen-lang-ai/2050081/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.