Chương trước
Chương sau
Editor: Suri Đặng

Anh có một loại nhu cầu cấp bách muốn khẳng định tâm tình Daniel, rất muốn nói cho Daniel, năm đó rời khỏi anh và tôi đều ưu tú như nhau, tôi không buông tha chính tôi, mặc dù tôi cùng anh đi đường không giống nhau, nhưng tôi bây giờ rất tốt.

Loại tâm tình này, là trước khi anh nhìn thấy Daniel đã có.

Bây giờ, mạnh hơn một ít.

Daniel lại cúi đầu nhìn tài liệu, làm bình xét, lần này cho vay con số không nhỏ, vay tiền không thể dùng mấy bình xét viên, anh trực tiếp làm bình xét, công ty vận tải vận chuyển buôn bán rất tốt, vô cùng có tiền, tuyệt đối có năng lực hoàn lại ngân hàng cho vay.

Chỉ là, Daniel nghe nói qua nhà công ty vận tải này, bị chống khủng bố điều tra qua mấy lần, cho nên, thời gian làm bình xét anh càng phải cẩn thận.

Lục Trăn nghiêng đầu, trong đầu có chút ký ức xa xưa hồi tưởng lại, mơ mơ hồ hồ, ánh mặt trời theo thủy tinh phản chiếu chạm đất, bao phủ một thân anh, thoạt nhìn vô cùng gợi cảm, sức quyến rũ bắn ra bốn phía.

Daniel ngước mắt, vô ý liếc mắt nhìn, vậy mà ánh mắt vô pháp dời đi chỗ khác, si ngốc nhìn anh.

Lục Trăn nhận thấy được ánh mắt của anh, phục hồi tinh thần lại, Daniel dù sao lão đạo, rộng rãi thừa nhận, “Anh cũng đặc biệt giống một người tôi biết, tôi vừa có một loại ảo giác, xin lỗi.”

Lục Trăn mỉm cười, tao nhã bức người, “Đây coi như là bắt chuyện sao?”

Những lời này, hoàn trả lại cho Daniel.

Daniel là tay tình trường già đời, đối với Lục Trăn cũng phát lên như vậy một chút hứng thú, “Có lẽ, sau khi tan việc, chúng ta có thể cùng uống một chén.”

“Tùy thời hoan nghênh.” Lục Trăn cười, “Không biết dùng lời mỹ nhân kế này hợp ước có thể đi qua hay không.”

Lời này nếu là ngay từ đầu, Daniel sẽ không phản ứng, bây giờ, nghe được ra Lục Trăn nói đùa, Daniel cũng là người rất có tình tự, đối với Lục Trăn nháy nháy mắt, tràn đầy ám chỉ, “Vậy muốn xem Tạp Phúc Thụy tiên sinh dùng mỹ nhân kế tới trình độ nào.”

Lục Trăn cảm khái, lão tử dùng mỹ nhân kế, tiểu mỹ nhân thiếu tá đều không chịu nổi, huống chi là anh.

Không biết thế nào, nhớ tới Nolan thiếu tá.

Lục Trăn không trả lời, Daniel có hơi thất vọng, anh cho rằng, Lục Trăn không đáp ứng lời mời của anh, anh cũng không suy nghĩ nhiều, cúi đầu tiếp tục nhìn tài liệu, Lục Trăn hỏi, “Anh hồi bé có đi qua Israel sao?”

Tay Daniel cầm bút dừng một chút, này vấn đề quá đột ngột, cùng trận này đàm phán không hề quan hệ, anh đột nhiên nhớ tới ngày đó thiếu tá đến, anh ta tìm đến mình, nói chuyện một ngày, Daniel là người thông minh, đột nhiên đoán được thân phận của đối phương.

Anh cúi đầu, lại đột ngột tạm dừng như vậy, Lục Trăn nhìn thấy, chỉ là cứng ngắc của anh, không thấy được vẻ mặt của anh, anh lập tức cũng hiểu lầm, xem ra, vị này thật là anh Daniel anh trai của anh.

Daniel cúi đầu, như không có việc gì tiếp tục nhìn tài liệu, “Đi qua, ở lại một vài ngày.”

“Về sau thế nào không đi.”

Daniel ngẩng đầu, nhìn Lục Trăn, “Này cùng Tạp Phúc Thụy tiên sinh không quan hệ đi.”

Lục Trăn là người trực tiếp, đã hoài nghi, kia liền trực tiếp hỏi, “Tôi cho rằng ở Israel cũng ở qua một khoảng thời gian, rất nhiều năm, lúc ấy có một anh trai, đối với tôi rất chiếu cố, anh nói anh gọi Daniel. A, đúng rồi, tôi còn có một tên tiếng Trung, tôi kêu Lục Trăn.”

Daniel đã có dự cảm Lục Trăn sẽ nói, không nghĩ tới nhanh như vậy, anh kinh ngạc nhìn Lục Trăn, anh rất muốn như thiếu tá nói, biểu hiện được càng làm cho Lục Trăn tin, anh chính là Daniel, nhưng mà, anh đối với chuyện này, dù sao không có cảm giác quen thuộc.

Khó tránh khỏi có chút lạnh nhạt, Daniel nghĩ thầm...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.