Editor: Suri Đặng
Daniel đột nhiên ngẩng đầu, Lục Trăn không ngờ anh đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt chưa kịp thu hồi, Daniel hỏi, “Tạp Phúc Thụy tiên sinh có cái gì muốn nói sao?”
Anh rất nhạy bén, từ lúc vừa mới bắt đầu liền cảm thấy ánh mắt người đàn ông này đều ở trên người anh.
Daniel đang suy nghĩ, anh ta có phải đang suy nghĩ theo nơi nào đối phó cuộc trao đổi này hay không?
Khóe môi anh lạnh lùng lộ ra một ý cười, tràn đầy khinh miệt.
Lục Trăn là ai, đối phương nhăn một chút chân mày, lộ một chút khóe môi anh cũng có thể nhìn ra, mặc dù anh không biết vì sao anh lại biết Daniel khinh thường anh, anh đã xem biểu hiện qua tài liệu.
Daniel rất ngạo mạn.
Lục Trăn hai tay hơi mở rộng, nhàn nhã vừa tựa vào sau, không có động tác dư thừa, cái loại khí phách vương giả đó chậm rãi thẩm thấu ra.
“Không biết tôi khi nào để anh cảm thấy khinh mạn?” Lục Trăn hỏi.
Daniel nhíu mày, không rõ ràng thoạt nhìn người đàn ông rất ôn hòa đẹp trai, đột nhiên có thể bộc phát ra khí thế cường thế như vậy, vô cùng ôn hòa, lại có tác phong lợi hại cùng cường ngạnh.
Daniel trong lòng run lên, chẳng lẽ, anh nhìn nhầm?
“Tạp Phúc Thụy tiên sinh suy nghĩ nhiều.” Daniel nhàn nhạt nói, “Tôi chỉ là nhìn anh vẫn nhìn tôi có chút nghi hoặc mà thôi.”
“A, anh trông giống người tôi quen biết.” Lục Trăn tùy tiện tìm một cái lấy cớ.
Daniel đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213308/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.