Editor: Suri Đặng
Khó tránh khỏi có chút lạnh nhạt, Daniel nghĩ thầm, chuyện đã qua hai mươi năm, anh ta muốn anh ngụy trang thành người quen anh ta cũng quá miễn cưỡng. Daniel nhạy bén cảm giác được, quan hệ của bọn họ có chút kỳ quái, thiếu tá vì sao gạt anh ta?
“Nguyên lai anh nhớ.” Lục Trăn thở phào nhẹ nhõm, mặc dù thoạt nhìn so sánh lạnh nhạt, nhưng suy cho cùng nhớ, anh nhớ cũng không phải rõ ràng như vậy, đương nhiên sẽ không cưỡng cầu ai cũng nhớ kỹ anh.
Đến lúc này, bầu không khí thì có điểm trầm.
Hai người cũng không biết nên nói cái gì, Daniel dẫn đầu phá vỡ trầm mặc, “Mấy năm nay, anh sống thế nào?”
“Rất tốt.” Lục Trăn nói, nếu như lão bằng hữu bình thường hỏi, “Anh sao?”
“Rất tốt.”
Cửu biệt gặp lại, nhiệt huyết doanh tròng cục diện không có xuất hiện, hai bên phản ứng cũng có điểm trì độn, Lục Trăn có một loại cảm giác quái dị không hợp thời, lại không biết nên nói như thế nào, Daniel cũng không chỉ trích anh.
Ở trong lòng Lục Trăn, vị anh trai này nếu là nhìn thấy anh, nhất định sẽ xông lên đánh anh một trận, có lẽ, trong lòng anh còn hận chính mình, không cần quan tâm là dạng gì phản ứng, đều không phải là phản ứng lạnh nhạt bây giờ.
“Anh cố ý tới tìm tôi?” Daniel hỏi.
Lục Trăn gật đầu, khó có được khuôn mặt tươi cười không có bình thường.
Daniel lạnh nhạt nói, “Đã đi rồi, vậy đi xa một chút, anh lại trở về làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-17-tuoi-con-trai-thien-tai-cha-phuc-hac/3213310/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.