Dĩ Mạch, em có biết emlà một thiên thần không? Thế giới này thay đổi quá nhanh, đã không còn sự trongsáng, thánh thiện của em nữa. Lục Thiều Trì cúi người, hôn nhẹ lên trán cô.Thực ra, anh cũng không xứng với em. An Dĩ Mạch, ba chữ này quý giá là vậy, anhsao có thể không trân trọng?
Chiếcđồng hồ treo ở đầu giường bệnh kêu tích tắc, tích tắc.
Lúc DĩMạch thiếp đi trong lòng anh, Lục Thiều Trì nghĩ đến Tiêu Nhân Tâm. Khi sập cửabỏ đi, mặt bà tái nhợt không sắc máu. Anh chưa từng nghĩ quá khứ của Dĩ Mạch cóthể có quan hệ gì đến bà, nhưng anh cũng không thể không ngờ vực, nếu sự thậtđều như Dĩ Mạch nói, thì Tiêu Nhân Tâm chắc chắn không thể lấy những tấm ảnhkhỏa thân cô bị chụp trong nhà kho từ tay thám tử tư. Một ý nghĩ đáng sợ hiệnlên trong đầu anh, chuyện hi đó có liên quan đến mẹ không? Kẻ nói sẽ giúp mẹ DĩMạch tìm bác sĩ, kẻ có quan hệ thân thiết với Viện trưởng Bệnh viện Nhân Tâmrốt cuộc là ai?
Cũng làcon người, sao họ lại có thể nhẫn tâm đến thế? Rốt cuộc là vì nguyên nhân gìkhiến họ ra tay với một học sinh cấp ba? Anh không dám nghĩ đến, hồi đó Dĩ Mạchmới có mười mấy tuổi đã chịu đựng bao nỗi đau đớn như thế. Suýt nữa thì bịcưỡng bức, bị ép chụp ảnh khỏa thân, bị đánh đập, bị đe dọa, bị tổn thương vàbị vứt bỏ. Trong lòng cô nhiều đau khổ như thế mà một từ cũng không nói. Cho dùbị oan ức, bị hiểu lầm, cô cũng chỉ có thể cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-tren-dong-bay-mai/2987906/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.