Cô đã qua thời kỳ ủbệnh, một khi đã phát thì sẽ lên cơn liên tục cho đến chết. Đúng là tình tiếtphim Hàn nhảm nhí, chỉ có điều đáng tiếc là cô không may mắn như những nhân vậtnữ chính.
Biếtmình mắc bệnh tim hiếm gặp, lúc nào cũng có thể không tỉnh lại, cảm giác đó lànhư thế nào? Nếu cái chết lúc nào cũng treo lơ lửng trên đầu thì cuộc đời củangười đó còn gì đáng sợ hơn nữa? Mỗi lần xé một tờ lịch trên tường, Dĩ Mạch lạithấy sợ hãi với cuộc sống chẳngcòn bao nhiêu của mình. Sáu năm trở lại đây, cô sống hết mình vì với cô ngàynào cũng có thể là ngày cuối cùng trong đời, vậy nên cần phải vui vẻ hơn, mạnhmẽ hơn, và sống đúng với bản thân mình.
Sáu nămvề trước, mẹ bệnh nặng qua đời, bố nhảy lầu tự sát, Mộ Hàn lên máy bay sang HànQuốc, bỏ mặc cô bơ vơ giữa nỗi đau khôn cùng. Sáu năm về trước, Dĩ Mạch thơngây của ngày xưa đã chết.
Tim đaubuốt, hơi thở bị bóp nghẹt trong lồng ngực.
Tráitim nhỏ nhoi của Dĩ Mạch giờ chỉ còn đập những nhịp đập yếu ớt, phập phù. Nhưngđiều quan trọng hơn cả là sinh mạng của cô sẽ ra đi vĩnh viễn khi trái tim củacô không còn đủ sức để hoạt động. Bác sĩ nói cô đã qua thời kỳ ủ bệnh, một khiđã phát thì sẽ lên cơn liên tục cho đến khi chết. Đúng là tình tiết phim Hànnhảm nhí, chỉ có điều đáng tiếc là cô không may mắn như những nhân vật nữ
Nhưngcô không cam lòng.
Bố côđã từ bỏ mạng sống của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-tren-dong-bay-mai/2987893/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.