Hai người ngồi trong quán rượu nghỉ ngơi, đến ba giờ mới thong thả đi ra. 
Dù Lương Tranh đã mặc áo khoác dày, quàng khăn cẩn thận nhưng vừa ra đến ngoài vẫn bị cơn gió lạnh giá thổi đến toàn thân lạnh cóng, vội vàng rụt người vào trong áo. 
Hai tay cô bám chặt lấy cánh tay Chu Húc, run lẩy bẩy nói: “Sao hôm nay lạnh thế nhỉ?” 
Chu Húc ân cần đội mũ lên cho cô: “Đã dặn trước em thời tiết trên núi rất lạnh rồi còn gì!” 
“Lần trước chúng ta đến đâu có lạnh đến thế này đâu.” 
Chu Húc bỗng nhiên dừng lại, kéo tay cô, cho vào túi áo khoác của mình. Bàn tay cô lạnh cóng chẳng khác nào cục băng. 
Anh nhíu mày: “Hay thôi không đi trượt tuyết nữa.” 
“Không đâu!” Lương Tranh lập tức kháng nghị: “Chúng ta đến đây chủ yếu là để trượt tuyết mà.” 
Chu Húc ngước mắt nhìn cô, nghiêm túc nói: “Tay em lạnh cóng rồi, anh lo em cảm mạo mất.” 
Vốn là đã chuẩn bị cả mũ len và bao tay, nhưng tối qua do vội vàng thu dọn hành lý nên cả hai đều quên. 
Lương Tranh nhìn quanh: “Hay là chúng ta ghé cửa hàng gần đây mua găng tay.” 
Mục đích chính của cả hai là đi trượt tuyết, cũng không thể đã đến tận đây còn không cho cô đi. 
Lương Tranh ngồi xổm xuống, chọn đi chọn lại một hồi lâu, cuối cùng chọn được một đôi găng tay hồng vô cùng đáng yêu. 
Mua xong, cô còn chọn thêm một bịch bánh quy và một túi kẹo hoa quả mềm. 
Khi tính tiền đi ra, cô hào hứng chạy đến, nhét đồ ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-duoc-em/988699/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.