Lương Tranh chờ ở dưới một lúc lâu cũng hơi đói, gắp hai cái sủi cảo trong bát Chu Húc ăn tạm.
Cô ngồi trên chiếc ghế đơn cạnh sofa, ăn sủi cảo xong, rót cho mình một cốc nước, lúc này mới nghe tiếng Chu Húc đi xuống lầu, vô thức nhìn về phía cầu thang.
Hai tay Chu Húc xỏ trong túi quần, chậm rãi đi xuống. Khi Lương Tranh quay ra nhìn anh, vừa đúng chạm phải ánh mắt của ai kia, chẳng hiểu sao cô lại nhớ tới nụ hôn nóng bỏng trong phòng ban nãy, vội quay đi không dám nhìn anh.
Dáng vẻ tránh né thẹn thùng của cô rơi vào mắt Chu Húc, khiến anh không khỏi bật cười.
Anh đi tới, thuận tay xoa xoa đầu Lương Tranh, “Ngại ngùng cái gì.”
Lương Tranh vuốt tóc mình lại cho ngay ngắn, lí nhí nói: “Tóc rối cả rồi.”
Chu Húc ngồi lên ghế sofa, khom người y bưng bát sủi cảo lên.
Lúc này Lương Tranh mới nhìn anh, nói: “Vữa nãy đói nên em ăn thử 2 cái, ngon lắm đấy.”
Chu Húc gắp một miếng, gật gật đầu khích kệ, “Ừ, vị không tồi.”
Lương Tranh tủm tỉm cười, “Nhưng mà đây là dì gói, sau này chỉ có em với anh, em sẽ gói cho anh ăn.”
Chu Húc nghe xong thì ngây người, ngước mắt lên nhìn Lương Tranh.
Nhất thời không phản ứng kịp, đến khi Lương Tranh ngộ lại lời vừa nói, hai má lập tức đỏ lựng Nhưng mà lỡ lời thì cũng đã lỡ rồi, càng tô lại càng đen, cô dứt khoát im lặng, ngoảnh sang chỗ khác.
Nào ngờ bị Chu Húc nhanh tay kéo lại, ánh mắt anh tràn ngập ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-duoc-em/988698/chuong-39.html