Nhận được tin Vân Bách vội vàng đến bệnh viện, từ xa anh đã trông thấy người đàn ông ở trước phòng cấp cứu. 
Với sự nhạy bén vốn có nhanh chóng nhận ra đây là nguyên nhân khiến em gái anh khóc vào tối hôm đó. Song song đó Phùng Thiệu Sơn cũng nhận ra Vân Bách là anh trai của Vân Tịch và hình như anh trai cô có vẻ không mấy thích anh. 
Hôn mê suốt một buổi chiều, khi Vân Tịch tỉnh lại đối diện với trần nhà trắng muốt và mùi cồn y tế quen thuộc, rất lâu rồi cô mới phải nhập viện. 
“Tỉnh rồi sao? Có nhức đầu không?” 
“Không ạ, em ngủ lâu lắm rồi sao?” 
“Mới ngủ có ba tiếng thôi, có đói chưa?” 
“Có đói, không ai ở đây với anh hả?” Cô không thấy người kia đâu cả, chắc là anh đã rời đi khi đưa cô đến đây. 
Còn giận sao? 
“Chú Nghiêm vừa về rồi, đây mau dậy ăn cháo đi.” 
Vân Tịch tựa vào đầu giường nhìn anh, cô thấy anh trai có chút kì lạ nhưng vẫn không biết là ở đâu. 
“Ngày mai, Jake sẽ đến. Nằm ở đây thêm hai ngày nữa, anh sẽ đưa em về nhà cho thoải mái nhé.” 
“Vâng, anh ta về nước sao?” 
Jake là bác sĩ tâm lý trực tiếp khám và điều trị cho 
Vân Tịch khi còn ở nước ngoài, lúc trước là thầy của anh ta nhưng từ khi ông ấy về hưu thì việc ấy được giao lại cho Jake. 
“Ừm đúng dịp kiểm tra sức khỏe cho em.” 
“Vâng.” 
Vân Tịch nhận lấy bát cháo từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-nui/3031061/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.