Chương trước
Chương sau
Editor: Miêu Bàn Tử
Những ngày gần đây, tin sốt dẻo nhất trong cung chính là nguyện vọng của Tô Đát Kỷ.
Nhưng đều không có tin tức truyền đến, Tiêu Ngự càng là không lọt một chút thông tin, làm nhóm phi tần gấp đến dậm chân.
Chỉ thấy những ngày sau, Tiêu Ngự càng chạy về chỗ Thiên Điện.
Một ngày ba bữa đều ở với nàng không nói, mỗi đêm còn túc trực bên nàng, nếu như thời tiết tốt sẽ dành một chút thời gian sau khi xử lý chính sự để tản bộ với nàng.
Nhưng dù hắn quan tâm sủng ái từng li từng tí, tinh thần Tô Đát Kỷ vẫn ngày càng lụn bại, thời gian thí nghiệm thuốc đã hoàn toàn đả thương thân thể.
Tiêu Ngự càng tự trách không thôi, bao nhiêu nhân sâm lộc nhung tổ yến đều đưa qua chỗ nàng như nước chảy.
Hệ thống nhìn nàng mỗi ngày đóng vai mảnh mai, giả bộ bệnh tật, chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu như nổi rận.
Nhìn hồ ly yếu đuối như thế thật sự là khó chịu a, vẫn là cái dáng vẻ phách lối thích hợp với nàng hơn.
【 Ngươi tính toán cứ bệnh chết như vậy sao? 】
Nhìn ba ngày, hắn liền không chịu nổi,
【 Độ thiện cảm của nam chính còn chưa có đầy đâu, ngươi chết cũng vô ích. 】
Tô Đát Kỷ vừa bị Tiêu Ngự bón ăn no, được hắn ôm đến trong viện phơi nắng, lười biếng híp mắt,
"Tiểu bằng hữu mọi nhà không nên gấp nha, muốn câu cá lớn phải có kiên nhẫn."
Vào ban đêm, cái đầu cá nào đó rất nể tình mắc câu rồi.
Dưới dạng sủng ái như thế này, còn có một cái nguyện vọng của đế vương, Vương gia sao có thể nhịn được?
Tin đến viết:
"Cầu nguyện phong con trai ngươi sinh làm Thái tử."
"Ha",
Xem hết tờ giấy, trong lòng Tô Đát Kỷ cười nhạo,
"Vương gia này thật giống con rùa đen rụt cổ. Rõ ràng là muốn thiên hạ đến chết, lại không trực tiếp đoạt đi, còn cưỡng ép đứa nhỏ làm nhiếp chính. Đúng là làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ nha."
Đáng tiếc, còn lâu bản nương nương mới sinh con cho đám phàm phu tục tử này!
Sau khi cố ý để ám vệ ẩn nấp thấy rõ nội dung trên tờ giấy, nàng mới tỏ vẻ ngưng trọng thiêu hủy đi.
Đêm đó lúc Tiêu Ngự tới, đáy mắt hắn không tự chủ lộ ra một tia căng cứng.
Tô Đát Kỷ đương nhiên biết, hắn đã nghe được ám vệ mật báo, muốn nghe xem nàng có tuân theo nguyện vọng trên tờ giấy hay không, đây là lúc thăm dò này phát huy tác dụng.
Nhưng vốn dĩ trời sinh nàng phản cốt, lệch không giống ý của hắn.
Liên tiếp sáu ngày, nàng không chỉ không cầu nguyện, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng chỉ nói với hắn vài câu.
Ăn rồi ngủ, tỉnh thì ăn, đắc ý qua ngày.
Đem Tiêu Ngự bức đến nóng nảy, rốt cục tại một buổi tối, không nhịn được nữa mà chủ động hỏi nàng,
"Phiên Phiên, nàng đã nghĩ kỹ nguyện vọng gì chưa?"
Tô Đát Kỷ bị hắn ôm thật chặt vào trong lòng, nghe vậy ngẩng đầu lên, khó khăn kéo ra một nụ cười,
"Nguyện vọng của thần thiếp chưa bao giờ thay đổi."
【 Đinh! Độ thiện cảm +5 điểm, tiến độ trước mắt 82/100 】
Nàng thật sự nguyện ý vì hắn mà phản kháng lại thế lực sau lưng!
Tiêu Ngự kích động, toàn thân cũng không nhịn được run rẩy một chút.
Ngay sau đó, đau lòng lại đánh tới, nàng phải hạ bao nhiêu quyết tâm, mới ra một cái quyết định gian nan như vậy?
Mà hắn lại chỉ vì một chút tâm tư, lặp đi lặp lại nhiều lần thăm dò nàng, thậm chí dày vò nàng trên lửa.
Hắn ôm Tô Đát Kỷ chặt một chút, hận không thể nhập thân thể yếu đuối này vào trong người hắn để bảo vệ.
"Phiên Phiên"
Qua nửa ngày, Tiêu Ngự mới rung động mở miệng nói,
"Trẫm muốn lập nàng làm hậu!"
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor 凸( ̄︶ ̄):
- Đội nón zô đi mấy cưng, sắp tới khúc cua dồi, chuẩn bị cả mặt nạ đắp mặt nữa nhé:vv
?Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái?Meo~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.