Editor: Miêu Bàn Tử
Những ngày gần đây, tin sốt dẻo nhất trong cung chính là nguyện vọng của Tô Đát Kỷ.
Nhưng đều không có tin tức truyền đến, Tiêu Ngự càng là không lọt một chút thông tin, làm nhóm phi tần gấp đến dậm chân.
Chỉ thấy những ngày sau, Tiêu Ngự càng chạy về chỗ Thiên Điện.
Một ngày ba bữa đều ở với nàng không nói, mỗi đêm còn túc trực bên nàng, nếu như thời tiết tốt sẽ dành một chút thời gian sau khi xử lý chính sự để tản bộ với nàng.
Nhưng dù hắn quan tâm sủng ái từng li từng tí, tinh thần Tô Đát Kỷ vẫn ngày càng lụn bại, thời gian thí nghiệm thuốc đã hoàn toàn đả thương thân thể.
Tiêu Ngự càng tự trách không thôi, bao nhiêu nhân sâm lộc nhung tổ yến đều đưa qua chỗ nàng như nước chảy.
Hệ thống nhìn nàng mỗi ngày đóng vai mảnh mai, giả bộ bệnh tật, chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu như nổi rận.
Nhìn hồ ly yếu đuối như thế thật sự là khó chịu a, vẫn là cái dáng vẻ phách lối thích hợp với nàng hơn.
【 Ngươi tính toán cứ bệnh chết như vậy sao? 】
Nhìn ba ngày, hắn liền không chịu nổi,
【 Độ thiện cảm của nam chính còn chưa có đầy đâu, ngươi chết cũng vô ích. 】
Tô Đát Kỷ vừa bị Tiêu Ngự bón ăn no, được hắn ôm đến trong viện phơi nắng, lười biếng híp mắt,
"Tiểu bằng hữu mọi nhà không nên gấp nha, muốn câu cá lớn phải có kiên nhẫn."
Vào ban đêm, cái đầu cá nào đó rất nể tình mắc câu rồi.
Dưới dạng sủng ái như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459467/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.