Editor: Miêu Bàn Tử
Đợi đến khi Phó Cẩn Ngôn tỉnh lại, đã là ba ngày sau.
Sau khi tách thi thể cứng ngắc của Tô Mê ra, hắn trực tiếp bị đưa vào bệnh viện. Bác sĩ kê đơn thuốc an thần, vốn định bảo bảy ngày sau mới tỉnh. Không nghĩ tới, mới ba ngày hắn đã tỉnh lại.
"Đại thiếu gia, ngài tỉnh? Muốn nghỉ ngơi một hồi hay không?"
Người phụ trách trông nom bên cạnh trong lòng nơm nớp lo sợ, sợ hắn lại kích động cảm xúc lên, cũng sợ hắn hỏi sự tình vị Tô tiểu thư kia.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Bất quá Phó Cẩn Ngôn lại chỉ yên lặng ngồi im một hồi, không có trả lời, cũng không có hỏi Tô Mê, chỉ nói một câu,
"Dẫn tôi đi gặp Hoàng Đổng."
Câu trần thuật.
Là mệnh lệnh.
"Vâng!"
*
Cùng ngày đó, Hoàng Đổng không bị tổn thương chút nào, ngược lại sau khi bị giam ở đây, mỗi ngày đều bị quyền đấm cước đá.
Nhưng hắn cảm thấy may mắn, chỉ là chút thương tổn, không giết mình là được.
Dạng ý nghĩ may mắn này, thẳng đến khi hắn trông thấy Phó Cẩn Ngôn, trong nháy mắt không còn sót lại thứ gì.
"Đại thiếu gia, Lâm ca nói, đánh chết đều được, chỉ cần ngài cao hứng."
Người dẫn đường nói một câu, liền lui xuống.
Ở lại đây mấy ngày, Hoàng Đổng từ trong miệng đám người giận chó mắng mèo kia biết được vị trước mặt này chính là con trai của đại nhân vật. Nếu hắn muốn bóp chết mình, so với bóp chết con kiến còn dễ dàng hơn.
Hắn "phù phù" một tiếng, dứt khoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459329/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.