Editor: Miêu Bàn Tử
"Tô Mê!!!"
Nhịp tim cùng hô hấp Phó Cẩn Ngôn muốn ngừng lại, cũng mặc kệ phía trước còn có kẻ địch, trực tiếp vọt tới, đem Tô Đát Kỷ ôm chặt lấy.
"Khụ, khụ khục..."
Một súng này đánh rất chuẩn, đạn vừa vặn xuyên qua ngực, Tô Đát Kỷ thống khổ ho khan hai tiếng, khóe miệng thấm ra máu.
"Tô Mê, đừng sợ, em đừng sợ. Tôi nhất định sẽ cứu em, nhất định sẽ đem em cứu trở về, tôi đưa em đến bệnh viện! Em đừng sợ!"
Giọng nói của Phó Cẩn Ngôn run rẩy, suy nghĩ trong đầu hoàn toàn không có, chỉ có hai chữ, cứu nàng!
Tô Đát Kỷ lại đưa tay ngăn trở hắn.
"Phó, khụ khụ, Phó Cẩn Ngôn..."
Nàng đau đến mức một câu đầy đủ đều không nói được,
"Em có lời... muốn nói với anh."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Phó Cẩn Ngôn lại chấp nhất ôm lấy nàng, xông ra bên ngoài,
"Em đừng nói chuyện, bảo tồn thể lực. Chờ em tốt, còn có rất nhiều cơ hội nói."
"Phó Cẩn Ngôn... em thích anh."
【 Đinh! Độ thiện cảm +10 điểm, tiến độ trước mắt 100/100 】
Nhiệm vụ hoàn thành.
Động tác của Phó Cẩn Ngôn dừng lại, không thể tin được cúi đầu nhìn nàng.
Lúc này Tô Đát Kỷ, có thể nói là thời điểm cỗ thân thể này xấu nhất, đau nhức đến sắc mặt trắng bệch, chau mày, hoàn toàn không có một tia kiều diễm động lòng người lúc trước, cho nên Phó Cẩn Ngôn lại ôm nàng chặt hơn.
"Ngày đó... anh... là đám mây cao quý... ở trên trời...mà em... lại là bùn đất... bẩn thỉu dưới mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459328/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.