Editor: Miêu Bàn Tử
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, linh hồn Tô Đát Kỷ bị rút ra, cũng chưa từng nhìn lại cái nam nhân 1s trước mình thâm tình thổ lộ, liền trở về địa bàn nghỉ ngơi của mình ------- trên đám mây bông mềm mại.
【 Hu hu hu, Phó cảnh sát quá thảm rồi, thật đáng thương... 】
Một âm thanh mềm mềm manh manh ríu rít khóc quên mình, khóc đến ướt một mảng trên đám mây.
*Manh: dễ thương, cute, kwaii, moe, giống vậy nè o(≧▽≦)o
Hệ thống này, bình thường giả vờ nghiêm túc cao lãnh, hôm nay kịch tình có chút khổ liền không chịu được à?
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Tô Đát Kỷ cười xấu xa, cụp đuôi, mũi chân nhón lên nhẹ nhàng đi tới muốn bắt hắn, không nghĩ tới cảnh tượng trước mắt làm cho nàng ngây ngẩn cả người.
Một con mèo nhỏ lông xù chỉ lớn bằng bàn tay manh manh ngồi dưới đất, níu lấy tờ khăn giấy ủy khuất ba ba lau nước mũi!
Khăn giấy kia, so thân thể của hắn còn lớn hơn!
"Mẹ ưi~!!! Hệ thống ngươi cũng quá đáng yêu đi~!!!"
Chóp đuôi của Tô Đát Kỷ đều bị độ cute làm cho vểnh lên, một tay đem hệ thống ôm trong ngực, đối với cái đầu nhỏ tròn vo của hắn xoa nắn một trận!
Người đối với vật manh không có sức chống cự, hồ ly cũng giống vậy. Bọn nó thậm chí sẽ đi trộm đứa bé Hồ gia khác về chơi.
Cảm xúc mềm mại lan toả, làm cho nàng nhịn không được thoải mái mà híp mắt lại.
Hệ thống bị bóp đến ngu người mới hồi phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459330/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.