“… Thưa Quý Phi nương nương.”
An Quý Nhân đứng dậy từ trên chỗ ngồi, hành lễ, trong lúc đó không quên cười một cái với Thư Phi.
Sau khi đưa mắt nhìn hồ hoa sen, trong mắt nàng ta gãi đúng chỗ ngứa nói lên lời tán thưởng: “Muội muội chưa bao giờ nhìn thấy hoa sen đẹp như vậy, đều do phúc của Thư Phi tỷ tỷ.”
Thư Phi có ấn tượng không tệ lắm đối với An Quý Nhân, nghe nàng ta nói như vậy nên nói tiếp: “Sau này muội muội đến cung Ngọc Quỳnh nhiều hơn đi.”
An Quý Nhân ngượng ngùng cười: “Mong tỷ tỷ không chê.”
“Muội muội khách sáo, bổn cung vui vẻ còn không kịp đâu.”
“…”
“…”
Hai người các nàng ngươi một lời ta một lời, nháy mắt biến thành một đôi tỷ muội tốt.
Khóe môi Ngu Đại khẽ nhúc nhích, vừa định nói cái gì nữa...
Bỗng nhiên dư quang thoáng nhìn qua một chỗ trên mặt hồ, ánh mắt nàng hơi dừng lại.
[Đinh! Hữu nghị nhắc nhở ký chủ đại đại, phía trước có nam phụ!!]
Nam phụ?
[Đúng vậy nha ~]
Trong nguyên tác, sở dĩ Lãnh Nhược Huyên nhanh như vậy có quan hệ với hoàng đế địch quốc là do hướng về phía thám tử này.
Hệ thống giải thích.
Thám tử địch quốc này gọi là Vệ Mân, là ám vệ bên cạnh hoàng đế địch quốc. Phụng mệnh tới nước Đại Vạn để điều tra chuyện nào đó, trời xui đất khiến bị thương, được nữ chính Lãnh Nhược Huyên nhặt được.
Vệ Mân cứ như vậy thích Lãnh Nhược Huyên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529364/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.