Cung Lạc Hoàng.
Đến canh giờ ăn bữa tối, Ngu Đại đuổi tất cả mọi người xuống, chỉ chừa mỗi tiểu muội.
Tiểu muội, tiểu gia hỏa này cố chấp, đã thề với Ngu Đại tuyệt đối sẽ không làm bất kỳ chuyện gì gây bất lợi với Ngu Đại.
Điểm tin tưởng này Ngu Đại vẫn sẽ cho.
Hái hoa sen không hái vài cọng, chủ yếu là dùng cái lu nước to để dọn Vệ Mân bị thương về tới.
Sau khi cho hạ nhân lui xuống, Ngu Đại chậm rì rì làm tiểu muội ngồi ở bên cạnh nàng, hai người đang ăn cơm cùng nhau.
“Róc rách.”
Phía sau bình phong truyền đến tiếng nước.
Ngu Đại không ngừng đũa, còn đang đặt một miếng cải thìa vào trong chén của tiểu muội.
“Gần đây Ngự Thiện Phòng xào rau xanh ăn khá ngon.”
Trước đó Ngu Đại đã làm người có chủ nghĩa ăn chay một khoảng thời gian rất dài nên nàng không kén ăn với rau xanh, có gì thì ăn cái đó.
Cho nên nhóm đầu bếp Ngự Thiện Phòng có món nào mới đều thích đưa cho cung Lạc Hoàng trước. Chờ Quý Phi nương nương nói ăn ngon, mới lục tục đưa đến cho các cung khác.
Bao gồm tẩm cung của Chiêu Thánh Đế.
“…”
Tiểu muội không có định tính tốt như Ngu Đại. Nàng ấy không nhịn được ngẩng đầu nhìn ám vệ mặc đồ đen đứng trước mắt.
Trời biết khi nương nương nhà mình nói nàng ấy trộm cứu người nam nhân này, trong lòng tiểu muội khiếp sợ đến thế nào.
Dọc theo đường đi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-so-tay-nguoc-can-ba-cua-chuyen-gia-tra-xanh/2529360/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.