Edit: H. Trúc
Mà Du Nhã ở trong phòng, nghe hệ thống thuật lại thông tin trong đầu, không khỏi cười khẽ: "Tốt thôi, dù sao chị đây cũng đã nắm được cốt truyện, nếu bọn họ đã muốn chơi, vậy được, dù sao cũng đang rãnh."
"Nếu các người muốn chơi, vậy chị đây sẽ chơi cùng các người thật tốt."
【 Ký chủ, ngươi tính làm gì? 】 Hệ thống khẩn trương nói.
"Cũng không có gì, chỉ giúp một tay, chị đây là người rất tốt bụng, sao lại độc ác được chứ."
【 … Trong lòng ngươi thế nào mới coi là ác độc? 】
"Ngươi đoán xem!"
Hệ thống: "......." Vẫn còn đùa được, bổn hệ thống cạn lời.
"Ác độc à, không cần biết trong lòng ta nghĩ thế nào cũng đều không quan trọng, quan trọng là nữ chủ nghĩ như thế nào! Ngươi nhìn xem ta còn chưa làm gì, chỉ mới không để ý cô ta, liền cho thành ác độc." Du Nhã không cho là đúng nói, dù sao mười người hỏi hết mười người trả lời, chắc chắn sẽ không giống nhau, hệ thống thiểu năng đột nhiên muốn học hỏi thêm ngôn ngữ nhân loại, hệ thống nhà ta thật lợi hại.
【 Ký chủ, ngươi đang khinh bỉ ta à? Có phải hệ thống nên cảm ơn không. 】 Hệ thống ngạo kiều hồi phục.
Đang lúc Du Nhã và hệ thống cãi nhau, mẹ Tiêu đứng bên ngoài phòng Du Nhã gõ cửa.
Du Nhã từ trên giường bò xuống, mở cửa thì thấy mẹ Tiêu, mẹ Tiêu khẩn trương đi vào phòng.
"Nhã nhi, mẹ biết bây giờ con nhất định rất hận mẹ, mẹ biết bây giờ mẹ thương Thu Ninh, con không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-vai-ac-dai-nhan-cau-buong-tha/974989/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.