Chương trước
Chương sau
Edit: H. Trúc
Đoàn người Tiêu gia rời khỏi khách sạn, video quay lại chuyện vừa diễn ra ở đại sảnh, nhanh chóng được phát tán thẳng lên các trang đầu đề internet, trở thành đề tài vở kịch hào môn ngoài đời thật, so với tin tức Du Nhã muốn đẩy lên còn mãnh liệt hơn.
Tin tức vừa mới được ép xuống, năm vấn đề trả lời của Du Nhã trực tiếp đưa lên, cùng lúc trở thành đề tài nóng.
Dạ Hoàng thấy sự kiện đã biến thành như vậy, gọi thuộc hạ tìm một cơ hội thả Tiêu Thu Ninh bị bắt cóc ra, lúc đầu Du Nhã vừa nói, chỉ cần đoán một chút là biết cô muốn làm gì, hắn liền lập tức chuẩn bị. Có điều hắn trăm triệu lần cũng không ngờ, Du Nhã lại dám đem toàn bộ sự kiện đẩy lên tới đỉnh điểm.
Có điều trải qua chuyện lần này, Dạ Hoàng không chỉ hơi hứng thú với Du Nhã, mà là càng thêm hứng thú. Đối với việc Dạ Hoàng hứng thú với cô, Du Nhã mới lười để ý, cảm nhận của Du Nhã đối với Dạ Hoàng chỉ ở mức có chút đầu óc mà thôi.
Sau khi trở về Tiêu gia, cha Tiêu mẹ Tiêu đều coi như không có gì phát sinh trước đó, ngó lơ tin tức bên ngoài, coi như không thấy, Dạ Hoàng bắt đầu ra tay với tập đoàn tài chính Tiêu thị, mày cha Tiêu ngày càng nhăn chặt, không khí Tiêu gia cũng trở nên quái dị.
Thẳng cho tới ba ngày sau, cha Tiêu nhận được điện thoại, bọn bắt cóc yêu cầu đưa năm ngàn vạn tiền chuộc sẽ thả người, đương nhiên Tiêu Thu Ninh bình yên vô sự trở lại Tiêu gia, vừa nhìn thấy Tiêu Du Nhã cả người đều trở nên điên cuồng chạy vọt tới.
"Tiêu Du Nhã, tao với mày không có thù oán, tại sao mày lại sai người bắt tao?" Tiêu Thu Ninh vẻ mặt phẫn nộ, thật sự muốn xông lên bóp chết Du Nhã.
"A, nếu tôi muốn bắt cóc cô, tôi nên trực tiếp hành chết cô, sau đó phanh thây nghiền xương thành tro một tia DMA cũng không phân được tế bào của cô." Du Nhã nói xong hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía cha Tiêu: "A, nếu được tôi sẽ độc ác cho các người xem."
Mẹ Tiêu từ phòng bếp đi ra, vẻ mặt 'con đừng loạn nữa' với Du Nhã: "Nhã nhi, sao con lại nói như thế, em gái con đang bị hoảng loạn, con bé không cố ý."
Cha Tiêu lại không nói gì, xoay người đi về hướng thư phòng, Du Nhã nhún nhún vai nhìn Thu Ninh: "Thật ngại quá, chị đây không ác thành công, hy vọng lần sau lại đến ha!"
Mặc kệ ánh mắt bi thường của Thu Ninh ra sao, Du Nhã cao ngạo đi lướt qua trước mặt cô ta.
Ừm, rất tốt, chị đây cuối cùng không cần đội nồi, không uổng công nghĩ cách đối phó với nữ chủ đại nhân, chỉ có đối phó với tâm lý của cô ta, thì cô mới an tâm được, thật mẹ nó thiểu năng trí tuệ.
【 Ký chủ, ngươi đi theo nữ chủ, vậy không phải được rồi sao, nếu ngươi cứ muốn nghịch tập, chắc chắn cốt truyện sẽ chạy theo hành ngươi, nghe lời ta sớm sẽ tốt hơn. 】
Nghe hệ thống chậm rì rì nói, Du Nhã chỉ muốn nhổ lên vẻ mặt nó.
"Chị đây không theo cô ta, rõ ràng là cô ta theo ta, thật khó đối phó với nữ chủ có kỹ năng thích ngược." 
"Khó trách từ nhỏ tới lớn biểu hiện cô ta tốt như vậy, chỉ sợ là những người xung quanh đã bị cô ta hành sml, sau đó cô ta mới có lý do phát triển."
【 Ký chủ…… 】
"Ài, vì sao nguyên chủ trở thành pháo hôi, ta phần nào cũng hiểu được rồi, là do bị hành đó. Cho nên, chị đây phải hành cô ta gấp bội, nếu không, cốt truyện sẽ hành ngược lại chị đây. Ừm, ta thật thông minh."
Hệ thống nghe Du Nhã nói xong, chớp mắt chết máy.
# Ký chủ nhà ta thật hảo logic, bổn hệ thống sợ hãi nên làm sao bây giờ #
【 Ký chủ, ngươi hiểu rõ ý tứ của hai từ pháo hôi không, pháo hôi dù có lợi hại tới đâu cũng chỉ là pháo hôi, ngược tàn nhẫn tới mấy cũng chỉ là pháo hôi ác độc….. 】
"Hệ thống ngươi là đồ ngốc à? Chị đây sẽ cho cô ta cơ hội biến thành pháo hôi sao? Ngươi nghĩ ta sẽ thiểu năng giống ngươi chắc!" Hừ, nếu cô không chỉnh chết được cô ta, vậy chỉnh sống cũng được, còn không nữa thì đồng quy vu tận với cô ta.
Hệ thống: 【 ……. Ký chủ nghe ta nói, ngươi không được như vậy, ngươi là pháo hôi a!!!! Ngươi không thể yên ổn hoàn thành nhiệm vụ sao? Vì sao cứ muốn làm vậy! 】
Du Nhã: "......" Hệ thống này quá ngốc, chị đây không thèm tranh cãi với nó, sẽ giảm chỉ số thông minh.
【 …………. Đang tắt nguồn….... 】
À, Du Nhã móc di động ra trực tiếp gõ hai chữ 'hành động' sau đó lập tức xóa không dấu vết, đương nhiên cô biết pháo hôi là gì, nếu Thiên Đạo đã sủng ái nam nữ chủ như vậy, hơn nữa còn là nam nữ chủ ngốc nghếch, chắc chắn Thiên Đạo cũng ngốc không kém, nếu không tại sao lại xuất hiện hào quang trên người thiểu năng.
Làm vai ác cũng tốt, vai ác đối phó nam nữ chủ đều bị Thiên Đạo giải quyết, nên biết rằng từ đâu có vai ác, so với nam nữ chủ chỉ thiếu một kỳ ngộ. Mà chị đây chính là thiếu kỳ ngộ một chút!
Mà thân là vai ác như Dạ Hoàng mà nói, sẽ có người âm thầm trợ giúp hắn đối phó Chu thị và Tiêu thị, dù có đoán cũng không biết là ai, Du Nhã mặc kệ Dạ Hoàng làm như thế nào, cô chỉ cần kết quả.
Tiêu Thu Ninh biết sau khi cô ta trở về, Tiêu gia đã thay đổi không giống như lúc trước, dù cho cô ta không thấy khác chỗ nào, nhưng cũng cảm thấy đã thay đổi rất nhiều. Cha Tiêu đau lòng khi Tiêu Thu Ninh bị bắt cóc, sau khi trở về nhất định chịu không ít khổ, nhưng hiện tại toàn bộ tập đoàn tài chính Tiêu thị và hắn vô cùng kém.
Mẹ Tiêu nhìn bầu không khí căng thẳng trong nhà, không khỏi xong việc trong bếp liền tới thư phòng.
"Ông xã, bây giờ Ninh nhi cũng về rồi, tin tức bên ngoài cũng nên ép xuống, không bằng…… Bữa tiệc sinh nhật 17 tuổi của Du Nhã, ông công khai giới thiệu thân phận của Ninh nhi, sau đó cùng Du Nhã nói rõ chuyện tin tức bên ngoài, như vậy, việc bên ngoài chèn ép Tiêu thị cũng giảm bớt."
'Hừ!' Cha Tiêu cười lạnh: "Con nhỏ Du Nhã kia, xem chúng ta như kẻ thù, bà nghĩ nó sẽ giúp chúng ta giải thích chuyện này chắc, nhìn dáng vẻ của nó liền biết có tâm tư không tốt với con bé!"
Mẹ Tiêu ủy khuất nhìn cha Tiêu: "Chuyện này cũng không phải không có cách giải quyết, tôi đâu biết sau khi Thu Ninh xuất hiện sẽ làm nó phản cảm như vậy, bây giờ chúng ta chỉ có thể xuống tay từ nó, nếu không, lời đồn đãi bên ngoài căn bản không thể dừng được."
"Hội đồng quản trị đã phát thông cáo xuống cho tôi, nếu trong một tuần tôi không xử lý được nội bộ, liền liệt tôi khỏi Tiêu thị, để dòng dõi Tiêu thị bên kia tiếp nhận vị trí của tôi." Cha Tiêu nghiến răng nghiến lợi nói xong, hung hăng trừng về hướng mẹ Tiêu: "Nếu bà không nhanh chóng giải quyết con gái bà, trước khi sự việc xảy ra, tôi sẽ giết nó."
Mẹ Tiêu: "Tôi… tôi biết rồi, tôi sẽ khuyên nó thật tốt, nếu thật sự không được nữa, chúng ta trực tiếp đưa nó ra nước ngoài là được. Có điều vẫn phải tổ chức yến tiệc, nếu không chắc chắn bên ngoài còn đồn đãi hơn nữa."
Tiêu Thu Ninh vốn dĩ tới tìm cha Tiêu muốn hỏi về chuyện trường học, ai ngờ liền nghe được cha Tiêu muốn giết Du Nhã, trong lòng không khỏi mừng thầm, nếu Tiêu gia không có Tiêu Du Nhã, vậy… Về sau không ai dám khi dễ ả. Có điều nghe mẹ Tiêu nói sẽ giới thiệu ả trước mặt yến tiệc sinh nhật Du Nhã, nhưng mà, hiện tại ả với cô như nước với lửa, nếu cả hai người đều xuất hiện một lúc chắc chắn cô sẽ lấn át ả! Không được, ả phải nghĩ cách.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.