Sau một hồi nhấm nuốt người phụ nữ mới hiểu được ý tứ trong lời nói của Lâm Tịch, lập tức lê hoa đái vũ: "Anh Minh, sao anh có thể như vậy, uổng công tôi vừa biết được chuyện này liền gắng sức chạy tới thông báo cho anh."
Lâm Tịch nhìn chằm chằm người phụ nữ kia, trong đôi mắt cười xinh đẹp mang theo nghiền ngẫm.
Người phụ nữ thấy mặt mày anh ta mỉm cười, đột nhiên mặt đỏ tía tai, trái tim nhảy loạn "Thình thịch," chẳng lẽ Minh Trung Nguyên thích cô ta rồi? Có nên đồng ý với anh ta hay không? Đồng ý, sợ ngay cả chính mình Cảnh Thạc cũng sẽ không bỏ qua, không đồng ý, ngộ nhỡ đến lúc đó anh ta thẹn quá hóa giận..
Người phụ nữ trông thấy khuôn mặt tuấn tú của Minh Trung Nguyên đang chậm rãi nhích lại gần mình, càng có chút chân tay luống cuống, rốt cuộc lựa chọn ai đây? Nghe nói cuộc sống nơi này thực tự tại, mỗi ngày không cần sống ở trong sợ hãi, cơm nước cũng tốt hơn Thiên Long Bang, nếu không..
Một hơi thở nam tính nhẹ nhàng khoan khoái mang theo mùi thơm xà phòng muối tre nhàn nhạt gần trong gang tấc, người phụ nữ nhắm mắt lại..
Lâm Tịch nhìn đôi môi đỏ mọng khẽ mở kia, dáng vẻ mặc quân tới hái, đột nhiên nhớ tới bây giờ mình là một người đàn ông!
Lâm Tịch lập tức lúng túng.
"Tôi thay đổi chủ ý, tôi cảm thấy tốt xấu cô cũng là người tiến hóa, chôn thật đáng tiếc.."
Người phụ nữ khẽ cắn chặt môi dưới, để cho chính mình nhìn càng thêm mềm mại.
Hừ! Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441291/chuong-454.html