Trình thư ký nghe xong, trong lòng cũng không khỏi khen ngợi, một vạn đồng đấy! Hiện tại mặc dù một vạn không quý giá giống như vài năm trước, nhưng cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện bỏ ra.
Nhìn một chút giác ngộ này của người ta, nhìn nhìn lại cặp vợ chồng đánh cũng không đủ kia, đây là chuyện gì chứ?
Hiện tại ông ta đi họp trên xã, chủ tịch xã đều nghe nói chuyện này, còn không nhẹ không nặng gõ ông ta một câu: "Cần phải xử lý tốt, thôn này của chúng ta, chuyện lớn đều đến từ chuyện nhỏ đấy!"
Trình thư ký tuổi đã cao, thật đúng là chưa từng ở trước mặt mọi người được chủ tịch xã "Yêu mến" như vậy, mặt mo cũng cực kỳ xấu hổ.
Ông ta nhìn một chút cặp vợ chồng làm sét đánh mà không có mưa kia, đưa một ánh mắt cho Đường thôn trưởng.
Đường thôn trưởng cao giọng nói: "Phú Nhị, hiện tại cậu cũng ly hôn rồi, cứ tiếp tục thế này cũng không giải quyết được gì, mau chóng làm thủ tục đoàng hoàng đi, nếu không sinh đứa bé ra lại bị chị Trương nói đấy."
"Ai! Biết rồi, thôn trưởng." Trên mặt Phú Cường có nét hổ thẹn.
Bên kia bí thư đang lải nhải với Lâm Tịch: "Con ngoan, vậy tiếp theo cháu có dự định gì chưa, nói với chú một chút, có thể giải quyết chú sẽ tận lực giải quyết cho cháu, mặc dù ly hôn, nhưng bây giờ cháu vẫn là người của Cẩm Gia Câu."
Lâm Tịch cho lão bí thư một nụ cười cảm kích, hai mắt nhìn thẳng Trình thư ký, vô cùng chân thành:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-phao-hoi-nu-khac-loai-tu-tien/441169/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.