Edit: Thuần An
Vô Dược sửng sốt một chút, thì ra tiểu sư đệ chỉ là tới hỏi chuyện: "Đệ nói."
Khuôn mặt thanh tú tuấn dật của Nhiễm Nguyệt nhiễm một mạt đỏ ửng, tựa hồ có chút ngượng ngùng mở miệng: "Sư... Sư tỷ, sư tỷ có từng nghĩ tới về sau sẽ tìm đạo lữ?"
Phốc! 'Khụ khụ!' Vô Dược sợ ngây người, đây là cái quỷ gì? Hiện tại hài tử đều đáng sợ như vậy sao? "Vì sao hỏi như vậy?"
"Đệ..." Mặt thiếu niên tựa hồ càng đỏ!
Vì thế Vô Dược thành công não bổ, chẳng lẽ là bởi vì tiểu sư đệ có người ái mộ, không biết có thể tìm kiếm đạo lữ nên mới hỏi như vậy: "Tu chân tu tâm, tu sĩ tìm đạo lữ không ít, đừng nghĩ nhiều quá, thời điểm muốn tìm liền tìm là được!"
Tiểu thiếu niên sửng sốt một chút, chưa nói cái gì, chỉ là hỏi lại: "Sư tỷ có người trong lòng?"
Vô Dược khó hiểu tiểu thiếu niên vì sao đột nhiên hỏi như vậy, nhưng vẫn trả lời: "Có."
Ở thời điểm Vô Dược không chú ý, mặt tiểu thiếu niên nháy mắt trắng bệch, hắn lẩm bẩm: "Đúng không... Vậy hắn là người như thế nào!"
Vô Dược nghĩ nghĩ, nhớ tới mấy cái thế giới của hắn, bất giác lộ ra một nụ cười ôn nhu sủng nịch: "Hắn... Ngô, hắn là một người rất lợi hại, với ta mà nói mọi thứ trên thế gian này đều không bằng một mình hắn."
Hoa Thiển Ca thực đẹp, cười rộ lên càng đẹp, chính là nụ cười như vậy với Nhiễm Nguyệt mà nói lại như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nu-phu-nam-than-cau-anh-dung-hac-hoa/2420765/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.