“ Vân Di, muội về bao giờ thế ?”.
Vân Di đang cuốc đất trồng rau, chợt nghe thấy tiếng nam nhân ngay sau lưng. Cô dừng tay, ngẩng đầu quay lại.
Chỉ thấy trước mặt là một nam nhân có gương mặt ưa nhìn, vận trên người bộ vải bố, tóc búi cao vô cùng tự nhiên không quá cầu kỳ, làn da hơi rám nắng chắc do làm việc ngoài trời khá nhiều. Thoạt nhìn có vẻ khỏe khoắn. Y đứng cạnh hàng rào, nam nhân ấy đang nhìn cô cười, trên tay xách một miếng thịt lớn.
Ai đây?
Vân Di trong giây phút hơi ngẩn người nhưng giây sau liền thu liễm lại, cười hì hì với nam nhân kia.
“ Chào Bách Nhiên ca ca, ta cũng vừa về mấy hôm trước thôi. Cũng chưa kịp sang hỏi thăm bá phụ và bá mẫu được, thật có lỗi quá !”.
Bách Nhiên tùy ý phẩy phẩy tay “ Đừng để ý quá làm gì, nay ta có mang chút đồ ăn đem biếu nãi nãi muội ”.
Vừa nói, Bách Niên vừa dơ miếng thịt lên, cười sảng khoái với Vân Di.
“ Ấy chết! Thật cảm ơn tấm lòng của Nhiên ca ca quá. Mời huynh vào nhà ” Vân Di cười ngượng ngùng, vội để cất gọn cái cuốc xuống, ra hiệu cho Vũ Gia bên cạnh đó chuẩn bị trà đón khách…
Vị khách có tên là Bạc Niên này thực chất là bạn thanh mai trúc mã của chủ thể, hơn chủ thể hai tuổi. Cũng chính là nam nhân chủ thể yêu say đắm, một mối tình mà đến khi chủ thể trút hơi thở cuối cùng mà vẫn còn vương vấn.
Vân Di nhâm nhi chén nước, nhìn y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731745/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.