Vân Di hoàn thành bức vẽ Khương Mục, nhìn thấy cảm thấy ưng ý, lúc bấy giờ cô mới để gọn vào góc tranh nhỏ của mình.
Vân Di đưa tay che miệng ngáp dài, cô đứng dậy khẽ vươn vai, xoay người một cái.
Vân Di bất chợt bắt được ánh nhìn của tiểu shota nào đó đang nhìn mình chăm chú, con ngươi đầy nghi ngờ, đánh giá.
Cô không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
" Cục cưng sao thế? Sao cưng lại nhìn tôi với ánh mắt đấy ?".
" Kí... chủ, kí chủ có thật là kí chủ không ?" Tiểu Hắc ngờ vực hỏi, mặt trẻ con không nhịn nổi mà nhăn lại.
Tiểu Hắc đặt ấm trà xuống bàn, nó thận trọng đi đến chỗ Vân Di, trên tay bé shota là ly trà nóng.
Mùi thơm dìu dịu của tách trà tỏa ra, vấn vương nơi chóp mũi của Vân Di, làm cô trở thoải mái, thư thái lạ thường.
Tiểu Hắc hướng đến trước mặt Vân Di liền đưa chén trà cho cô " Kí chủ, cô mau uống đi. Đây là loại trà giúp ích linh hồn cô cảm thấy dễ chịu hơn chút ".
" Bé cưng hỏi gì mà lạ vậy ?" Vân Di phì cười, cô đỡ chén trà từ tay Tiểu Hắc. Cô gật đầu cười thay cho sự cảm ơn.
Aydzoo! Được cục cưng quan tâm thế này, lão nương đây chính là kẻ hạnh phúc nhất thế gian này rồi.
Tiểu Hắc "..." thế kí chủ còn không mau biết ơn hệ thống tốt bụng tôi đi.
Tiện đấy, Vân Di vẫn không quên việc nhẹ nhàng mà véo hai cái má trắng mềm kìa.
Chậc! Đây đúng là thói quen không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731727/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.