" Đây! Thủ tục của hai người đã xong. Chúc mừng hai người đã về chung một nhà nhé !".
Vân Di vội đỡ cái quyển sổ bìa đỏ xinh xinh từ người đối diện. Khi cô vẫn còn đang ngơ ngác nhìn chăm chăm vào nó thì Khương Mục đã gật đầu nói lời cảm ơn với người làm thủ tục trước mặt, rồi nhanh chóng kéo Vân Di ra khỏi cục dân chính.
" Sao thế ?" Khương Mục có chút buồn cười liếc con người này giờ vẫn đang ngẩn ra. Anh nắm chặt bàn tay Vân Di dẫn đi, trong lòng Khương Mục lúc này đều lâng lâng, niềm vui vẻ không nói nên lời.
Ngay lúc cô ấy chấp nhận bên anh, Khương Mục cảm tưởng hô hấp mình đang ngưng trệ đi vậy. Có lẽ đây chính là khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời nhàm chán của anh.
Vân Di! Sau cùng thì cô ấy đã là nữ nhân của anh. Nữ nhân mà anh yêu thương nhất đã chấp nhận ở bên anh. Đã hứa trọn đời đời vạn kiếp cạnh anh, sẽ không có thể điều gì ngăn cản được anh và Vân Di cách xa nữa rồi.
Khương Mục hận không thể đem toàn bộ thời gian của mình để dính với cô. Quá khứ xa cô đã là khoảng thời gian ám ảnh quá đủ với anh rồi. Khương Mục không muốn điều ấy xảy ra một lần nào nữa...
" Chỉ huy, anh mau nhéo em một cái đi. Chúng ta... thật sự đã đăng kí kết hôn rồi ư ?" Vân Di ngây ngô quay ngoắt sang nhìn Khương Mục. Ánh mắt cô long lanh, tràn đầy hạnh phúc, nụ cười có phần ngốc nghếch không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731726/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.