" Đội trưởng cách hơn tầm trăm mét là đến nơi rồi. Bọn họ đang ở trước mặt chúng ta " Bắc Kì xem qua bộ cảm ứng nhiệt trên tay, liền báo cáo cho Khương Mục.
" Được rồi! Đi " Khương Mục ra hiệu cho đoàn người đằng sau. Định tiến thẳng về phía trước thì liền bị cánh tay của Bắc Kì ngăn lại.
Khương Mục hơi nhíu mày, nhìn sang gã. Con ngươi đen trầm xuống, gương mặt chẳng biểu lộ gì nhưng ý lại rất rõ ràng.
Nếu không cho một lý do hợp lí, anh nhất định sẽ cho gã biết thế nào khi cản đường anh. Đừng nghĩ là ai cũng được Khương Mục này nhân nhượng, cho dù đấy có là người cấp trên đi chăng nữa, chứ đừng nói đấy còn là lính của anh.
" Từ từ đã đội trưởng, ngài không cảm thấy có gì bất ổn sao? Quanh đây không hề có chút hiện hữu nhiệt độ nào của cơ thể nào cả. Chuyện này thật sự rất khả nghi " Bắc Kì nuốt nước bọt, mồ hôi lạnh khẽ trượt dài trên khuôn mặt.
Gã vội giải thích, ấn vào màn hình cảm ứng ở trên tay vội đưa đến trước mặt Khương Mục xem. Coi như đó là minh chứng, chứng tỏ gã nói thật.
Khương Mục nheo mắt lại, liếc Bắc Kì lấy một cái. Không nhanh không chậm, vươn tay lấy thiết bị cảm ứng nhiệt trên tay Bắc Kì.
Thượng tá à! Tôi cũng biết là ngài đang lo lắng, nhưng ngài có thể đừng dùng ánh mắt giết người mà nhìn tôi có được hay không? Tôi chưa có làm gì phật ý ngài mà. Tôi bị chứng yếu tim đấy, tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731713/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.