Sau khi Tiểu Hắc vô hiệu mã hóa, Vân Di toan bước vào trong thì liền bị mèo đen ngăn lại.
" Kí chủ, cẩn thận bên trong vẫn còn có người. Nếu cứ vậy mà đi thẳng vào nhất định không phải ý hay ".
" Đừng lo, trẫm luôn có biện pháp phòng trừ mà " Vân Di nhướn mày, khóe miệng kéo lên một đường cong hoàn hảo. Rất vui vẻ mà lục đồ từ túi bên hông ra.
Vân Di lấy nhanh một quả bom khói từ trong túi, dùng sức một chút để mở nắp. Cô vội ném vào trong. Cả quá trình của Vân Di chưa mất đến mấy giây, hoàn thành vô cùng nhanh chóng.
Tiểu Hắc khó hiểu, hỏi " Kí chủ, cô ném bom khói làm gì vậy. Dù gì việc cô mở cánh cửa này, không thấy người vào đã bị nghi ngờ rồi ".
Vân Di thản nhiên lấy chiếc mặt nạ chống độc ra, đeo vào.
Tiểu Hắc "...(눈_눈)..." kí chủ, rốt cuộc trong cái túi nhỏ bé cô đeo bên hông, trong đấy chứa những đồ gì vậy? Tôi thấy kí chủ lôi trong đấy ra không biết bao nhiêu đồ rồi đấy. Chẳng lẽ nó là túi không đáy?
" Đương nhiên đây không phải là bom khói bình thường khi nãy, mà trong đó còn chứa cả khí mê nữa. Tôi đặc biệt chế tạo nó, phòng khi nào khẩn cấp thì dùng. Ai ngờ lại dùng sớm hơn dự kiến như vậy " Vân Di xoay xoay bả vai cho đỡ mỏi. Đợi thêm vài phút sau khí tan đi, mới ung dung tháo mặt nạ phòng độc, bước vào " Đi thôi, Tiểu Hắc ".
Mèo nhỏ gật đầu rồi bay theo sải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731712/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.