" Kí chủ, kí chủ... Mau tỉnh dậy ".
Vân Di khẽ nhíu mi, bị tiếng ồn của Tiểu Hắc làm cho tỉnh. Cô chớp chớp mắt cái cho thanh tỉnh, dần dần lấy lại được tiêu cự vốn có.
Nhờ thế mới nhìn rõ được bóng người Tiểu Hắc trước mặt, đang lắc người mình điên cuồng. Chỉ thiếu là chưa đánh cô một trận cho tỉnh thôi.
Vân Di thở dài đầy bất lực, đưa tay lên, không khách khí gõ một cái thật mạnh vào đầu chàng quản gia nào đó. Trừng mắt nhìn Tiểu Hắc, lạnh giọng đe dọa.
" Tiểu Hắc, tôi tỉnh rồi. Đừng lắc nữa, cậu coi tôi là là cái gì mà lay người tôi không ngừng vậy. Muốn ăn đánh ?".
" Xin lỗi kí chủ, tôi thấy mãi cô chưa mở mắt nên mới làm thế. Là tôi lo cho kí chủ " Tiểu Hắc đứng thẳng, chớp chớp mắt, hai ngón tay chọc chọc vào nhau, đáng thương nhìn Vân Di. Trông chẳng ăn khớp gì với vẻ ngoài soái khí của mình.
Bỗng sực nhớ ra điều gì đó, tức khắc Tiểu Hắc đang trong hình dạng chàng quản gia tuấn mỹ, thoắt cái liền biến đổi thành một tiểu shota khả ái động lòng người. Rón rén bước đến ôm lấy cánh tay của Vân Di, bộ dạng cực kì bán manh.
" Kí chủ sẽ không nỡ đánh cục cưng của cô chứ~ ".
Nó biết rõ ràng kí chủ mình không hề thích nó ở dạng người trưởng thành mà chỉ có ưa chuộng dạng thú và dạng shota. Nhưng vì khi nãy, nếu không ở hình thể đấy thì có lẽ nó không thể phát huy hết được khả năng của hệ thống.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731714/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.