" Đến nơi rồi hai đứa " Đức Xuân dừng xe, quay lại nói với Khương Mục và Vân Di.
" Cảm ơn chú " Vân Di tươi cười đáp. Cô tháo dây an toàn, nhanh nhẹn mở cửa bước ra ngoài để lấy đồ đạc xuống.
Khương Mục cũng bước xuống phụ giúp Vân Di một tay. Anh cầm lấy đống đồ Vân Di đang khệ nệ bê chuyển sang mình, bình thản nói " Để tôi "...
" Ái chà! Hai đứa này tình cảm quá. Thật khiến người già như ta ghen tị " Đức Xuân xuống xe bắt gặp hình ảnh kia liền cười lớn. Ông tiến tới, vỗ vai Khương Mục " Nhanh vào nhà đi, ông bà ngóng cháu đích tôn lắm đấy ".
" Vâng, cảm ơn chú đã đưa cháu về " Khương Mục gật đầu chào Đức Xuân. Anh rút ra một hồng bao đỏ, gửi cho Đức Xuân. Khương Mục mỉm cười ôn nhu, anh nói " Năm mới sắp đến, chúc chú một năm mới an khang thịnh vượng ".
" Con chúc gia đình chú vạn thọ như ý " Vân Di cũng lấy trong túi xách một hồng bao nho nhỏ xinh xinh, hướng đến Đức Xuân đưa. Nụ cười Vân Di có phần sáng lạn, dịu dàng.
Đức Xuân nhìn hai người trước mắt, lắc lắc đầu cười thầm " Hai đứa nhỏ này... ".
Nhìn bóng dáng chiếc xe Đức Xuân xa dần, Khương Mục đeo chiếc balo lên. Anh liếc Vân Di đang háo hức nhìn quanh, nhàn nhạt nói.
" Đi thôi ".
" Vâng " Vân Di hưng phấn, sửa sang lại quần áo cho tươm tất, gọn gàng, rồi nhấc gót chân chạy theo sau chân Khương Mục vào sân nhà....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731700/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.