Vân Di nheo mắt lại, cầm chắc cây súng ngắn trong tay, chậm rãi mà kéo cò, ngắm thẳng đến tâm rồi bắn. Cô bắn liên tục ba phát ở ba bia đạn khác nhau
" Tâm mười, ba phát liên tiếp đều mười. Tốt, người tiếp theo " Khương Mục nhìn ba tấm bia mà Vân Di vừa bắn xong, liền ghi nhanh vào cuốn sổ nhỏ anh cầm trên tay. Anh quay sang ra hiệu cho người tiếp theo.
Vân Di vừa hoàn thành bài của mình xong, liền nhận được không ít lời khen người từ những quân nhân bên cạnh. Cô quay lại cười khách sáo, nói lời cảm ơn.
Vân Di tháo chiếc kính bảo hộ xuống, cô đặt súng khẩu súng nhỏ nằm ngay ngắn trên bàn, tiện thể gỡ luôn găng tay bảo hộ ra khỏi tay. Xong xuôi mới bước ra ngoài phòng tập bắn, cô tiến đến chỗ Khương Mục đang đứng, nói.
" Chỉ huy, tiếp theo tôi cần làm gì nữa ?".
" Cô sang bên phòng bên cạnh, luyện thêm. Tôi quan sát nốt mấy người ở đây, lát nữa sẽ qua chỗ cô để kiểm tra " Khương Mục không thèm liếc Vân Di lấy một cái, biểu cảm trước sau như một, đều chỉ có một thái độ lãnh đạm với Vân Di. Thậm chí chẳng có phản ứng gì với mấy lời khen dành học trò của mình cả.
" Đã rõ " cô gật đầu, không vì thái độ của Khương Mục mà để ý tới. Cực kì ngoan ngoãn bước sang phòng bên cạnh.
Thấy Vân Di không có bất cứ phản ứng nào mà một mực tuân theo. Anh hừ lạnh, tiếp tục chuyên tâm tập trung vào công việc của mình...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731697/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.