" Thôi nào mọi người, đến lúc phải giải tán rồi " Vân Quân vỗ tay ra hiệu, anh cười nói.
Tiếng Vân Quân vừa vang lên, liền cắt đứt mấy tiếng xì xào, mọi sự chú ý đều đổ dồn lên anh.
" Hội trưởng nói cũng phải, chúng ta đến đây để vui vẻ, giao lưu mà ".
" Đúng vậy, mau thay nhạc sôi động hơn nào"...
Vân Di "...(눈_눈)..." hóa ra đây gọi là uy lực của cái đẹp, giỏi lắm ông anh.
Sau khi đám đông giãn ra ra, hiện giờ chỗ này tính cả Vân Quân là bốn người. Anh tiến tới chỗ Tịnh Kỳ, cười lịch thiệp, ôn nhu hỏi cô " Cô ổn chứ ?".
" Cảm ơn học trưởng đã hỏi thăm, tôi vẫn ổn " Tịnh Kỳ ngơ ngác nhìn Vân Quân đang cười nhìn mình, mày Tịnh Kỳ hơi cau lại, trong lòng cực kì khó hiểu. Tự dưng vị học trưởng nổi tiếng này lại ra mặt giúp cô là sao.
" Xin lỗi, việc này đâu có liên quan đến anh Vân đâu nhỉ ?" Châu Đình không vui ra mặt, không còn mấy vẻ mặt giả tiểu bạch thỏ như vừa nãy. Lời nói có mấy phần hung hăng. Đang yên đang lành, tự nhiên xuất hiện phá đám cô.
Tấn Đạt thấy Vân Quân, giật mình mà lùi một bước. Công ty gã đang vừa có chút mối làm ăn với công ty lớn của Vân Quân.
Với người phía trước này, không phải là có thể đắc tội được. Gã không muốn mình đương đầu mấy thứ có hại cho bản thân. Đùa với ai chứ riêng Vân Quân là không đùa được.
" Cũng không có gì đặc sắc lắm. Chỉ là tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731695/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.