" Em không thể nào để ý tới anh được một chút à? Anh đã theo đuổi em từ rất lâu rồi " Tấn Đạt nắm chặt tay người đối diện quyết không buông, con ngươi tràn ngập nhu tình.
" Chị à! Chị phũ phàng thì cũng vừa thôi chứ. Anh Tấn vì chị mà làm không biết bao nhiêu việc, lẽ nào chị cũng không cảm động lấy một chút " Châu Đình đứng cạnh lắc đầu, cô ta bày đặt xót xa thay cho thay cho kẻ tên Tấn Đạt kia.
Tịnh Kỳ liếc bàn tay đang nắm chặt cổ tay mình, lạnh lùng hất ra, mặt vô cảm nhìn hai kẻ đang tấu hài không có chút nào xấu hổ. Trong lòng Tịnh Kỳ thầm phỉ nhổ, ghét bỏ.
Kiếp trước nhờ ơn phước của tên tra nam này mà đời của cô như xuống dưới đáy của địa ngục. Còn cô em gái này, chắc kể cũng chẳng bao giờ hết được việc tốt mà cô ta đã làm với cô.
Tịnh Kỳ đã định là không giao lưu với cái tiền bối khóa trên nhưng vì nể mặt bố cô mới đồng ý, không nghĩ rằng Châu Đình lại xin đi cùng. Tịnh Kỳ biết Tấn Đạt học chung trường với cô vì thế cũng sẽ xuất hiện.
Nếu Châu Đình định đi cùng thì chắc chắn là hai người này đã thông đồng với nhau. Sớm hay muộn thì cũng nhất định sẽ hợp tác hại cô.
Nhìn thấy Tấn Đạt, mặc dù đã cố gắng áp chế cảm xúc mình xuống rồi. Nhưng thật sự cảm giác hận thù, căm phẫn đang trào ngược lên trong lòng Tịnh Kỳ. Cô hận không thể giết chết, hành hạ cả ngàn lần anh. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731694/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.