Vân Di ngáp dài mệt mỏi, cô sấy khô mái tóc đang ướt sũng của mình. Xong xuôi Vân Di tiến đến bàn trang điểm, tự rót cho mình một ly rượu vang, nhâm nhi thưởng thức. Tiếng nhạc êm dịu phát ra từ cái loa nhỏ cạnh máy tính, kết hợp với đồ uống yêu thích khiến Vân Di mới khi nãy có phần hơi uể oải nay dễ chịu hơn hẳn.
Nghĩ lại đến không khí ăn tối vừa , cô không khỏi ngán ngẩm, thở dài thườn thượt.
Vân Di đã phải mất gần nửa tiếng đồng hồ để dỗ ngon dỗ ngọt ông của chủ thể xuống mời bữa tối. Sau đó nuốt thức ăn trong một bầu không khí ngột ngạt đến khó chịu.
Đấy là còn chưa tính sau bữa ăn đấy, cô là người chịu trách nhiệm đi khuyên ông chủ thể. Phải ra sức giải thích việc cô nhập ngũ đấy là hoàn toàn cô tự nguyện, không có ai ép buộc cả. Vân Di nói nhiều đến mức cô tưởng mình lạc cả giọng đi. Rất may là cuối cùng ông chủ thể cũng chịu nghe lời, không truy cứu đối với Vân Phùng nữa.
Hồi lâu mới cho bố Vân Di một thái độ tốt hơn một chút.
Vân Di đưa tay lên bóp trán, cô đặt ly rượu xuống, tắt luôn âm thanh.
Công lược nam chính đã làm cô đủ phải nhọc tâm, phiền phức rồi. Nay còn phải đi sửa lại mối quan hệ của gia đình này, thật chỉ muốn thổ huyết mà chết ngay tại chỗ.
Thiên a~ Lão nương muốn được bế quan đi ở ẩn.
Tiểu Hắc "..."
Xùy! Bỏ đi! Bỏ đi! Hôm nay vậy là khá tốn sức lực của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731692/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.