Dịch Hồi cúi đầu.
Nụ cười quỷ dị hiện lên bên môi, thế nhưng trong đôi mắt đỏ lử kia lại hiện lên bi thương tột độ.
Hắn không có biện pháp quên đi.
Vì quá hận.
Cũng không còn cơ hội từ bỏ.
Vì đã lún quá sâu.
Kì, thực xin lỗi.
Anh yêu em.
...
Vạn Kì mở mắt, trước mắt cô chỉ có một mảnh sao trời rực rỡ, đẹp đến vô pháp dùng từ ngữ để miêu tả.
Đó là một loại kinh diễm dến từ sâu trong linh hồn.
Thế nhưng Vạn Kì không kinh diễm.
Từ đầu đến cuối, cảm xúc trong đôi con ngươi đen như mực kia chưa từng xuất hiện dao động.
Cặp đồng tử đen bóng như hắc diệu thạch phản chiếu khung cảnh mênh mông sao trời trước mắt cô.
Tưởng trong suốt mà quánh đặc.
Tưởng sạch sẽ mà dơ bẩn.
Tương hắc mà bạch.
Tưởng trắng mà đen.
Thực Vạn Kì.
Khó hiểu mà dễ thấu.
Vạn Kì không nói, cô lẳng lặng nhìn chăm chăm về phía trước, mắt không chớp, tâm không động.
[ đo lường hoàn tất. Toàn phương vị phù hợp.]
Âm thanh máy móc thanh thúy vang lên khắp không gian ngân hà bao la.
Vạn Kì không để ý đến nó, chỉ là đôi con ngươi hơi hơi di động.
Thực thoải mái.
[ xin chào, kí chủ.] Âm thanh ôn nhuận như ngọc vang lên bên tai Vạn Kì.
Là nam âm.
" ân, xin chào." Lễ phép cơ bản.
Vạn Kì thực lễ phép đáp lại.
[ xin kí chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4017015/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.