" tức phụ nhi, nàng vì sao còn chưa tỉnh lại?..."
" Ta đã vì nàng tìm được một khối thân thể thật tốt, vì nàng trở thành chúa tể của thế giới này, nàng vì sao vẫn không chịu mở mắt nhìn ta a?..."
" Chẳng lẽ nàng vẫn còn giận? Tức phụ nhi, ta thật xin lỗi mà...."
" Là ta không đúng, ta xin lỗi nàng..."
" Nếu lúc đó ta biết đó là nàng ta tuyệt đối sẽ không lựa chọn như vậy, ta biết lỗi rồi mà, cầu xin nàng mở mắt ra nhìn ta đi..."
Dịch Hồi ngồi bên chiếc quan tài băng điêu khắc đẹp đẽ, ôn nhu nhìn kẻ nằm trong áo quan, dịu dàng lưu luyến mà cầu khẩn.
Rõ ràng đã là nhân thượng nhân, rõ ràng đã là chúa tể, rõ ràng đã muốn gì được nấy, cố tình hắn vẫn không có được thứ hắn muốn nhất.
Khi hắn vừa thức tỉnh, hắn cho rằng bản thân đã phản bội ái nhân, đã yêu phải một người khác, vì thế hắn lựa chọn hủy diệt vết nhơ đó.
Sau đó, trơ mắt nhìn hai hồn sáu phách của Vạn Kì rời đi mới nhận ra, người hắn vẫn luôn ngày đêm tơ tưởng nhớ mong lại vừa bị chính tay hắn giết chết.
Dịch Hồi hối hận.
Hắn hối hắn vì sao muốn thức tỉnh, nếu hắn không thức tỉnh hắn cũng sẽ không ngu xuẩn lựa chọn hủy diệt nàng.
Hắn hận hắn vô năng, rõ ràng có biện pháp cứu nàng nhưng lại không thể thực hiện, lực bất tòng tâm.
Vì thế Dịch Hồi giết chết kẻ khiến hắn thức tỉnh.
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4017016/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.