Vạn Kì lững thững đi dạo trên đường.
Xung quanh, trên từng mảnh vườn nhỏ, những bé zombie chăm chỉ vẫn đang cần mẫn trồng rau, chiến đấu với thực vật trồng ra bị biến dị, xây nhà, giặt quần áo, sửa điện, nuôi vịt, đánh đuổi chuột biến dị,...
Vạn Kì không để ý đến khung cảnh tường hòa ấy, cô muốn đi tìm Bạch Cẩm Sinh, chỉ có cô ta mới có khả năm làm di chứng biến mất một cách nhanh chóng.
Sạn thỉ quan cần phải được cứu vớt, và cô không muốn trở thành gối ôm cho Dịch Hồi lâu thật lâu.
Lần theo khí tức của Bạch Cẩm Sinh, Vạn Kì dừng chân trước cánh cửa cửa sắt to lớn -- cửa vào căn hầm dưới đất.
Nói thật, Vạn Kì thích cách chung sống hòa bình này, thực vật được nuôi dưỡng tự sinh tự diệt dưới lòng đất, kẻ dứng đầu chuỗi thức ăn -- zombie sinh hoạt như thường ở bên trên, thi thoảng còn có thể quan tâm nhau một chút, trong trường hợp một bên thiếu lương thực, bên còn lại có thể hỗ trợ trong khả năng hạn định.
Ví như zombie cho con người thực phẩm rau xanh, thịt thú biến dị, con người hiến dâng tế phẩm cho zombie, tường hòa an bình đến mức nào a...
Đáng tiếc, nhóm dân cư có mắt không tròng kia càng thích bá chiến toàn bộ, muốn nắm giữ tất cả, thật tham lam.
Đúng là những đứa trẻ hư hỏng.
Mà hư hỏng thì phải bị phạt nha.
Để cô ngẫm lại xem nào, nên phạt cái gì ta?
Vạn Kì khẽ cười, nụ cười đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4017014/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.