“Ta đáp ứng nàng, ta sẽ dẫn nàng ra ngoài.” Tiết Nhiễm cố sức nâng bàn tay khôngmang bao tay kia lau đi nước mắt nơi khóe mắt nàng, “Đừng khóc, cơ thể của takhông giống người thường, có tính chống cự nhất định đối với độc dược, ta sẽ khôngchết như vậy.”
“Tiết Nhiễm… mặt của ngươi bây giờ rất tái…” Phong Quang nghẹn ngào lấy tay ôm lấy mặt hắn, “Nhiệt độ cơ thể của ngươi cũng thấp lắm… ta nên làm như thế nào mới có thể giúp ngươi?”
Tiết Nhiễm không để ý đến vấn đề của nàng, nói đứt quãng: “Dấu hiệu trên bản đồ có hạn… Cửa ra thứ hai ta cũng không có cách nào xác định được là ở đâu, Phong Quang… Thanh Ngọc không nhìn thấy chúng ta, nhất định sẽ tới tìm chúng ta, ta đã để lại ký hiệu trên đường đến mật thất Đường môn, hắn sẽ phát hiện ra, nàng đừng sợ… Có lẽ ngày mai, ngày mai nàng có thể ra ngoài rồi…”
“Ta có thể đi ra ngoài, vậy còn ngươi!”
“không cần lo lắng cho ta… ta chỉ cần chốc lát nữa là tốt rồi…” Tiết Nhiễm nói xong thì nhắm mắt lại, ngã lên người nàng.
Nàng kêu lên: “Tiết Nhiễm!”
Tiếng hít thở của hắn rất nặng nề, đáng sợ là nhiệt độ cơ thể của hắn rõ ràng rất thấp, nhưng hơi thở hắn phả lên cổ nàng lại nóng rực, thân thể hắn như đang trải qua hai luồng băng hỏa đối nghịch nhau.
Phong Quang gọi trong đầu: “Hệ thống! Ngươi đi ra cho ta! Ta muốn khai thông nút thắt!”
“Mời ký chủ nói ra yêu cầu.” âm thanh ôn hòa của hệ thống vang lên.
“Ta muốn dùng điểm để đổi lấy giải độc đan.”
“đang kiểm tra… Trung tâm mua sắm không có giải độc đan.”
“Vậy… Ta muốn đổi thuốc cải tử hoàn sinh!”
“Hữu tình nhắc nhở, mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/1469713/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.