Edt: Nhan
"Má, má ơi......" Đường Minh Diệu giật mình trợn mắt há mồm.
Chẳng lẽ hắn có cơ thể bất tử sao?
Tay bị chặt rồi mà còn có thể mọc ra lần nữa?
Cái này còn kỳ lạ hơn cả việc tận thế buông xuống!
"Họ Hạ kia, mày có đi theo tao không?" Cầu Tu Phương lại ngưng tụ một chùm lôi, mục tiêu lần này là Khúc Yên, nói: "Mày muốn bảo vệ con này đúng không? Tao cho mày 3 giây, nếu không cánh tay tiếp theo bị chặt chính là của nó. Một, hai --"
"Tôi đi với anh." Hạ Tư Viêm không do dự, nhưng lại nói: "Nếu như anh muốn tôi phối hợp để dọc đường tiết kiệm chút sức lực thì để tôi đưa cô ấy vào nhà tôi trước. Cửa nhà này đã bị anh phá rồi, cô ấy ngủ một mình ở đây rất nguy hiểm."
Cầu Tu Phương chậc chậc vài tiếng: "Không nghĩ tới lại còn là bạn trai cẩn thận quan tâm nữa."
Hạ Tư Viêm toàn mồ hôi lạnh, hắn cắn răng, chờ cánh tay hoàn chỉnh, tiến lên bế Khúc Yên.
"Này! Mày cho là tao chết rồi có phải không?" Vết thương do đạn bắn của Đường Minh Diệu cũng đang đau nhức kịch liệt, nhưng hắn không phục, nhìn về phía anh Phương: "Anh Phương, anh đã hứa sẽ cướp người cho tôi mà!"
Cầu Tu Phương Ca lạnh lùng: "Bản thân mày không đủ năng lực thì trách ai? Hoặc là mày đi cùng tao, hoặc là để thằng kia bắn chết luôn, tự chọn."
Mặt Đường Minh Diệu đỏ lên vì tức.
Hắn vốn tưởng rằng mình thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331443/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.