Edt : Nhan
"Tư Triệt, anh có da có thịt hơn trước đây rồi." Khúc Yên dựa vào lưng hắn, thò tay vào trong cổ áo hắn sờ cơ ngực.
Béo hơn lại còn săn chắc.
Không gầy giống bảy năm trước, quá đáng thương.
"Khúc Yên!" Tư Triệt cứng đờ, tức giận khẽ quát một tiếng, "Rút tay lại!"
"Rút thì rút, làm gì hung ác thế......" Khúc Yên thì thầm.
Ngược lại hiện tại cô cũng không sợ ' đắc tội ' hắn.
Nếu hắn nổi giận, muốn chơi chết cô thì càng tốt.
"Khúc Yên! Tay em đang làm gì?!" Toàn thân Tư Triệt cứng ngắc, quay đầu trợn mắt nhìn cô, "Còn không thu tay lại, anh sẽ --"
"Anh sẽ làm gì?" Khúc Yên lộ ra ánh mắt mong đợi.
Cô còn cố ý véo hắn một cái.
Hửm, cơ ngực quá cứng, véo không nổi.
Sắc mặt Tư Triệt tái xanh, thái dương giật giật, hắn tóm lấy cánh tay cô, giả vờ muốn ném qua vai: "Em quá nghịch rồi!"
Khúc Yên a một tiếng, kịp thời nói: "Đừng, em không sờ nữa."
Cô ngoan ngoãn thu tay lại.
Tư Triệt cõng cô lên một lần nữa, mặt vẫn có chút giận, môi mỏng mím chặt.
Khúc Yên không biết hắn giận cái gì, là do cô sờ loạn hay do chuyện cũ nhỉ, cô hỏi: "Anh ghét em chạm vào anh sao?"
Tư Triệt lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, không trả lời.
Không khí lưu động bốn phía khẽ thay đổi, Tư Triệt đột nhiên vọt lên, miệng quát: "Nằm sấp trên lưng anh!"
Tay không nắm lấy thân cây, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-benh-kieu-nam-chu-han-lai-ghen-ti/3331352/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.